Cậu Là Ánh Sáng Của Cuộc Đời Tôi

Chương 21: Có biến



Mọi thứ đã trở lại bình thường, mọi người nói chuyện bàn bạc với nhau như chưa từng có cuộc cãi vã nào mới xảy ra. Tiêu Dao thì cũng chỉ đứng một mình phía ngoài bữa tiệc hóng gió rồi uống rượu ngẫm nghĩ " Azzz một điều chắc rằng có thể là thế lực của tên đấy khiến không ai dám hé nửa chữ về chuyện ban nãy …"

“Không biết bao giờ mới kết thúc đây chán quá …” - Ý thức cũng hơi lờ mờ vì uống rượu hơi nhiều trước khi ra ngoài bữa tiệc ( như cái ban công) hóng gió.

Rồi một người tầm trung niên có vài nếp nhăn trên mặt, đeo mặt lạ màu xám, dáng người cao đến gần Tiêu Dao chào hỏi " Tôi tên Pan, Chào quý cô xinh đẹp, trông cô thật lộng lẫy. Không biết tôi có thể kính cô một ly được không? ", rồi cầm 1 ly rượu vang dâng tới …

" Cảm ơn à! Nhưng đây không cần nhé …" - Tiêu Dao phớt lờ vừa nhìn rồi quay đi …

" Vậy thì thất lễ rồi. À, Tiểu thư đến từ tổ chức SA-SD đúng không? Thật ra tôi có một thương vụ làm ăn lớn không biết tiểu thư có muốn hợp tác không ạ …"

" Hơ …" - Tiêu Dao ưỡn người mệt mỏi

Rồi ánh mắt cô hướng xuống khoang tàu dưới thấy có gì đó không đúng nghĩ " Không phải nếu là khách mời dự tiệc đều phải trong sảnh sao? Mấy người này sao lại ở dưới đó nhỉ??? ", rồi quay sang nhìn ông già trung niên trước mặt …

" Cũng được thôi đi vào trong rồi nói chuyện ở đây hơi lạnh rồi… "- Tiêu Dao đánh trống lảng.

" Thật vinh hạnh " - ông ta cười nhếch mép có chút gian xảo rồi ánh mắt cũng tia xuống dưới như thể đã biết được điều gì đó …

Rời vào trong ánh mắt của Tiêu Dao có chút để ý bên ngoài như thể rất muốn rời đi ngay, cô không để tâm xung quanh và nghĩ " Bọn họ thật đáng ngờ…"

" Tiểu thư có vẻ cô khá thất thần, không lẽ có điều gì ở ngoài đó khiến cô bận tâm " - Pan

" Chắc vậy. Vậy ngài đây muốn bàn công chuyện gì với tôi?? "

Pan đưa ly rượu cho Tiêu Dao " Chúng ta vừa thưởng thức vừa nói về vấn đề này nhé "

Tiêu Dao cầm ly rượu rồi uống nhấm nháp " Rượu này không tệ ak. Lạ thật vừa nãy tôi cũng uống mà không thấy ngon như bây giờ " …

Pan có vẻ chột dạ " Hahah …Tiểu thư thật biết đùa"

Rồi những người xung quanh tiến tới chào hỏi với ông già trung niên đó.

" Có phải ngài Pan Latsm không ạ? Tôi thật sự rất hâm mộ về những thí nghiệm sinh học của ngài "

" Tôi cũng vậy, chúng tôi mời ngài một ly nhé …"

" Cảm ơn thật vinh hạnh cho tôi…"

Rồi ngoảnh lại nói với Tiêu Dao " Thật xin lỗi về vấn đề đó tôi sẽ nói sau, nếu được thì sau khi kết thúc buổi tiệc hãy đến phòng 101 của tôi chúng ta sẽ bàn bạc …"

Tiêu Dao mỉm cười vui vẻ " Vâng đương nhiên rồi, ngài hãy tự nhiên đi ạ! "

Bọn họ rời đi chỗ khác để có thể bắt chuyện giao tiếp liên kết làm ăn.

" Đúng là xúi quẩy "- Tiêu Dao

Tiêu Dao nhìn Pan với ánh mắt khó chịu và rời khỏi bữa tiệc. Sau đó cô len lén xuống khoang dưới xem xét tình hình thì không còn thấy những người áo đen vừa nãy, cô thầm nghĩ " Bọn chúng không có ở đây sao? "

/ Lưu ý:Trên Thuyền gồm 3 tầng: tầng một gọi là đại sảnh dưới và là những phòng điều khiển không thì chứa kho với phần ngoài khoang tàu, tầng hai là những phòng bao rộng để tổ chức tiệc, tầng 3 là phòng vip dành cho người có quyền lực và địa vị cao gồm 20 phong với kiểu thiết kế khác nhau ( tầng 1 như là tầng có thể gọi là tầng điều khiển tầng hai là một đải sảnh lớn) /

Sau đó đột nhiên có tiếng lạch cạch mở cửa phòng, vì ngoài khoang tàu sát cạnh tầng một lên cô nghe rõ mồn một ( úc này cô vẫn đeo mặt lạ)

Tiêu Dao suy nghĩ “…”, cô theo dõi từ phía ngoài qua một ổ cửa sổ nhỏ thì nhìn thấy một tên áo đen to con bước ra từ phòng 101, hắn để ý xung quanh …

Và trong đó có một tên nữa đang ở cuối hành lang đi về phía tên đứng trước cửa điểm chung của bọn chúng là đều đeo mặt lạ … Rồi bọn chúng nói gì đó rồi vào phòng 101

" Chuyện gì vậy, bọn người này …", cô len lẻn mở cửa khoang tầng 1 chậm rãi bước vào …

Cùng lúc đó Dạ vừa tắm xong mặc áo tắm màu trắng rồi dùng thang máy thông dụng để xuống khoang ngoài tầng 1 hóng gió thì nhìn thấy hình dáng một người quen thuộc đang thập thò và cậu cũng đi theo nghĩ "?? Cô ta đang làm gì vậy "

Tiêu Dao vào trong nen nén đứng trước cửa phòng 101 dí sát tai vào cửa nghe ngóng …

/Bên trong nói như sau /

" Đồ ngu mày mà cứ lảng vảng ngoài đó bị phát hiện là tiêu cả đám đó "

" Giờ này bọn họ đang trong bữa tiệc đó ai mà xuống đấy chứ. Dù gì chốc nữa thôi bọn chúng sẽ bị chúng ta diệt khẩu …"

" Diệt khẩu …"??? - Tiêu Dao bên ngoài nghe thấy

" Cũng phải, nghe nói các vật phẩm mà bọn nhà giàu mang đến giao dịch lần này vô cùng giá trị đó …Nếu lần này cướp hết của bọn chúng ko phải quá hời sao? "

" Nghe đâu ai cũng tưởng là một bữa tiệc bình thường nhưng thực ra là những phi vụ làm ăn của bọn quý tộc. Mà phải công nhận chủ ý của ngài Pan thật sáng suốt chọn một con tàu lớn như vậy chứa đủ chúng ta mà ko bị phát hiện …"

Tiêu Dao ở ngoài suy nghĩ “Pan… Lão già đó sao??? Ashhh tên già khốn kiếp hình như tính toán hết rồi.Ha…” - hiểu được vấn đề

Dạ Hàn đi đến chạm vào Tiêu Dao, cô giật mình đầu đập vào cửa phát ra tiếng " Ui…"

" Tiếng gì vậy …"

Dạ đang định mở miệng, Tiêu Dao ngoảnh lại kéo tay Dạ vào phòng bên cạnh …

* tiếng mở cửa * * hai tên cướp đi ra nhìn xung quanh * * ko bóng người *

" Không có ai? Rõ ràng vừa nãy có tiếng người …"