Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài

Chương 796



Nếu đổi lại là người khác thì đã sớm bị người đối diện tẻ ngắt làm cho cứng họng từ lâu rồi, có thể nói Lục Khánh Nam là người có thần kinh thô, vẫn có thể chống đỡ được.

Lục Khánh Nam cũng coi như không có chuyện gì tiếp tục trò chuyện với không khí: “Cao Minh, có vẻ như trường học chỗ anh đang dạy cũng đang tổ chức hoạt động này, hơn nữa mấy trường bên cạnh cũng cùng nhau tổ chức hoạt động ngày 8 tháng 3, anh không cảm thấy có chút kỳ lạ sao?”

Quách Cao Minh nghe thấy đối phương nói chuyện không ngừng hơn nữa còn một mực cợt nhả cũng không cảm thấy tức giận, anh đặt đũa xuống, cầm lấy ly nước bên cạnh lên để uống.

“Cao Minh, tại sao anh đột nhiên muốn về nước làm giáo viên?” Lục Khánh Nam rốt cuộc cũng ấp úng hỏi.

Tuy nhiên, người bên kia dường như hoàn toàn không nghe thấy, dường như đang phớt lờ anh ta.

“Cao Minh, anh tính ở trong nước bao lâu?”

Quách Cao Minh cuối cùng cũng lên tiếng “Không biết.”

Câu trả lời này chính là có cũng như không.

Kỹ năng vô liêm sỉ của Lục Khánh Nam dường như cũng đã phát huy tới cực hạn, những năm tháng tích luy kinh nghiệm tình trường của anh ta, dường như đều đã sử dụng hết trên người của Quách Cao Minh Dù sao những gì nên hỏi cũng đã hỏi hết rồi, không có kết quả như mong đợi, Lục Khánh Nam thả lỏng vai, cầm đũa lên, bắt đầu tập trung vào chuyện ăn uống.

Lục Khánh Nam thường thích những món ăn có hương vị nặng, mặc dù món ăn trong nhà hàng này này rất ngon nhưng anh ta ăn không đủ no.

Người này đang ăn, đầu óc dường như nghĩ ra điều gì đó, đột nhiên anh ta nói: “Cao.

Minh, ông nội của cậu rất tức giận đấy”

Quách Cao Minh nhướng mày liếc anh ta một cái, cố ý hỏi: “Bây giờ ông nội tôi đang ở đâu?”

“Ông Quách và quản gia đã đến chỗ ở trước đây của một người bạn cũ…

Lục Khánh Nam vẫn còn ngậm miếng sườn chua ngọt trong miệng, nhất thời hoảng hốt khi mình đã vạch trần đồng đội, không ngừng ho sặc sụa, võ vỗ ngực làm mất đi hình tượng đẹp trai của anh ta, vẻ mặt đẹp trai phong lưu của anh ta hoàn toàn mất hết, thiếu chút nữa bị một miếng xương bán đứng.

“Tôi đi vệ sinh một chút” Lục Khánh Nam chật vật mà đứng dậy cũng mang theo vài phần xấu hổ.

Quách Cao Minh đột nhiên quyết định ở lại giảng dạy trong một trường trung học bình thường trong nước, tất nhiên sẽ gây chấn động mạnh, mà ông nội của anh nhất định sẽ cho người tới thăm dò.

Nếu đoán không sai thì hôm nay ông nội anh đang ở thành phố Hải Châu này.

Quách Cao Minh không định hỏi kỹ, vờ như không biết. Trong nhiều trường hợp, sự im lặng của anh có thể khiến người ta cảm thấy thờ ơ, vô cảm Sự phân biệt giữa đám đông của Quách Cao Minh rất đơn giản, người ngoài và người của anh, sống chết của người ngoài không liên quan gì đến mình, giống như ông nội thường thích làm ầm ĩ mọi chuyện bình thường anh sẽ chọn giả vờ như không biết.

Cô ấy là người ngoài hay người một nhà?

Quách Cao Minh nhân cơ hội Lục Khánh Nam đi vệ sinh, cúi đầu ánh mắt lơ đãng nhìn xuống túi hồ sơ đựng trong túi giấy bên cạnh ghế, trong đó có thông tin của nhà họ Kiều ở thành phố Hải Châu này.

Đây là thông tin anh đã tự mình kiểm tra cũng đồng thời sao chép lại, giống như một bí mật mà anh luôn giấu kín không muốn qua tay người khác.