Khoảnh khắc nhìn thấy nụ cười này, trái tim của tất cả mọi người của nhà họ Hồ đều trùng xuống.
“Thật là nực cười.
Khóe miệng Hồ Hoàng Việt nở nụ cười tự giêu: “20 năm trước, là chính tay ông đuổi tôi ra khỏi nhà họ Hồ, còn lấy đi tính mạng của vợ tôi, lúc đó ông có từng nhớ tôi là con trai của ông không? Các người có từng nhớ tôi là anh em ruột thịt của các người không?”
Ánh mắt của Hồ Hoàng Việt lập tức trở nên sắc bén, không chỉ nhìn sang Hồ Cương, còn nhìn sang những anh chị em đã trải qua chuyện đó như Hồ Khánh Vinh.
Phàm là người bị ánh mắt của Hồ Hoàng Việt quét trúng, ai cũng cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt của ông ta.