Chàng Rể Phế Vật

Chương 396: Nôn ra máu ngất xỉu!



Vị khách quý đó gật đầu, rõ ràng ông ta rất thông minh, theo ông ta thấy, 18 tỷ có thể mua một khối ngọc cực phẩm, còn có thể mượn cơ hội làm quen với hội trưởng Trương tiếng tăm lừng lẫy, nếu sau này ông ta ở phương diện giám định ngọc mà có chỗ không hiểu, hoàn toàn có thể tìm thẳng Trương Bảo Thành.

Giao dịch như này khiến vị khách quý đó cảm thấy rất được, cho dù ông ta không cần khối ngọc cự chẩm này, chỉ cần tìm một bậc thầy chế tác ngọc, biến nó thành một miếng ngọc điều khắc, bên trên khắc tên của hội trưởng Trương, như thế, giá trị của miếng ngọc điêu khắc này ở trên thị trường sẽ tăng gấp mấy lần, nếu như đem đấu giá, thậm chí có thể bán ra với giá cao mấy chục tỷ.

Là ông chủ tập đoàn yêu thích chơi đồ cổ và ngọc, ông ta ở trong kinh doanh rất có trình độ, lập tức liền nghĩ ra mấy cách để thu hồi vốn từ khối ngọc này.

Suy nghĩ như thế, vị khách quý này vội vàng từ trong áo vest của mình đưa ra một tấm danh thiếp dát vàng xung quanh, liếc nhìn Trương Bảo Thành, thấp giọng nói: “Đây là danh thiếp của tôi, đợi sau khi tôi mua được khối đá thô này, xin hãy thay tôi đưa cho hội trưởng Trương.”

Trần Xuân Độ cười ha hả, vội gật đầu: “Dễ nói dễ nói.”

Khi Trần Xuân Độ vừa muốn đưa tay, nhận lấy tấm danh thiếp đó, vào lúc này, một giọng nói mang theo sự kích động từ một bên vang lên: “Mua ngọc, thật sự có thể làm quen với Trương Bảo Thành sao?”

Thần sắc của Trần Xuân Độ hơi ngẩn ra, thấy một bóng người cách đó không xa, sau đó cười vô lại gật đầu.

Cách không xa, giọng của người đó rất lớn, anh ta vừa mở miệng như vậy thig vang khắp trong đại sảnh, bỗng chốc khiến không ít khách quý đang nói nói cười cười ở xung quanh đồng loạt đưa mắt nhìn.

Mà sắc mặt của Trần Xuân Độ lại như bình thường, đôi mắt của anh bỗng có vụt qua tia gian xảo khó thể tra được.

Sau khi người kia mở miệng thì bèn sảo bước đi về phía Trần Xuân Độ.

Khi anh ta đi tới trước mặt Trần Xuân Độ, nheo mắt nhìn Trần Xuân Độ, hỏi: “Cậu thật sự có thể cho tôi cơ hội nói chuyện với hội trưởng Trương Bảo Thành không?”

Trần Xuân Độ khẽ mỉm cười: “Đương nhiên, anh xem hội trưởng Trương cũng đã đích thân tới hiện trường.”

Trương Bảo Thành ở đằng sau Trần Xuân Độ, nghe thấy Trần Xuân Độ nói như vậy thì tức muốn phun ra máu!

Ông ta đương nhiên không ngờ, ông ta vậy mà trở thành biển quảng cáo chữ vàng của Trần Xuân Độ!

Tên này là quá vô sỉ rồi!

Trương Bảo Thành tức tối nhìn Trần Xuân Độ, lửa giận cháy hừng hực trong mắt, dường như có thể cắn nuốt Trần Xuân Độ, cực kỳ đáng sợ!

Từ trên người Trương Bảo Thành tỏa ra một cỗ lửa giận ngập trời, ngay cả Bào Vũ ở một bên cũng có thể cảm nhận rõ ràng ý lạnh thấu xương tỏa ra từ trên người Trương Bảo Thành, khiến tâm thần của cô ta run rẩy!

“Hội trưởng Trương, có cần tôi gọi người đuổi anh ta đi không?” Bào Vũ cúi người hỏi.

Trương Bảo Thành nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, thần sắc vô cùng lạnh lẽo, ông ta đột nhiên từ từ mở miệng: “Không cần.”

Mặt mày Bào Vũ sững ra, không hiểu mà nhìn sang Trương Bảo Thành.

Sắc mặt Trương Bảo Thành lạnh tanh, mở miệng nói: “Đây là giao kèo giữa tôi và cậu ta, tôi đương nhiên phải tuân thủ giao kèo này...” Lời nói của Trương Bảo Thành bỗng khựng lại, sau chuyển chủ đề: “Có điều, cậu ta nếu như thua, tôi tuyệt đối sẽ không để cậu ta bình an vô sự đi ra khỏi nơi này!”

Trong lời nói của Trương Bảo Thành đột nhiên nhiều thêm ý lạnh, ông ta là hội trưởng của hiệp hội đổ thạch nước C, quyền lực thao túng trong đại hội đổ thạch tự nhiên là có, tới lúc đó tìm vài người tới dạy dỗ Trần Xuân Độ một trận, căn bản không phải vấn đề.

Mà lúc này, người đang đứng ở trước mặt Trần Xuân Độ kia, anh ta dùng dư quang liếc nhìn Trương Bảo Thành ở cách đó không xa, gật đầu nói: “Khối ngọc này tôi lấy, tôi trả 21 tỷ!”

Ở bên cạnh, đôi mắt của vị khách quý trước đó định mua khối ngọc cực phẩm này lập tức ro rút lại, sự xuất hiện của người này, ở giữa chừng tăng thêm 3 tỷ!

“24 tỷ!” Vị khách quý trước đó không phục mà mở miệng nói.

“27 tỷ.” Giọng nói to đó nhàn nhạt cất tiếng, dường như hoàn toàn không để vị khách quý này vào trong mắt.

“30 tỷ!” Vị khách quý đó cắn răng, ông ta không chỉ xem trọng giá trị của khối ngọc này mang tới, ông ta càng nảy sinh lòng so đấu với người đàn ông có giọng nói rất to này.

Mà màn tăng giá điên cuồng của hai người đã thu hút được ngày càng nhiều các khách quý tới xem, khi ánh mắt của bọn họ dừng trên khối đá thô ở bên cạnh, thỉnh thỉnh lộ ra vẻ kỳ quái.

“42 tỷ!” Trong nháy mắt, giá cả tăng điên cuồng, vị khách quý kia nhìn chằm chằm người mặt mày thản nhiên kia, trán đổ mồ hôi lấm tấm.

45 tỷ, đã là cực hạn của ông ta rồi, với tiếp tục, ông ta rất sợ cho dù tốn giá cao mua được khối ngọc cực phẩm này, sau khi chế tác ra, cũng sẽ bị lỗ.

“Cậu rốt cuộc là ai, còn nhiều đá thô như vậy, cậu tại sao muốn cướp khối này với tôi!” Vị khách quý đó lạnh lùng chất vấn.

Mà người kia, vẻ mặt vẫn điềm nhiên, dường như 30-60 tỷ, căn bản đối với anh ta không có bất kỳ ảnh hưởng gì, người đó chỉ nhàn nhạt mở miệng: “Tôi là ai, chỉ sợ ông biết rồi, sẽ lập tức cút khỏi nơi này.”

Vị khách quý đó sau nghe thấy lời nói của người đó, cười lạnh một tiếng: “Cậu rất nổi tiếng sao? Tôi tung hoành ở giới đồ cổ của Yên Kinh, sao chưa từng gặp cậu?”

Người đó cười khinh thường: “Rất đơn giản, tôi là người của nhà họ Cơ, ông tự nhiên chưa từng gặp tôi.”

Vèo!

Người đó tự báo gia môn, đột nhiên khiến hư không chợt chết lặng!

Vị khách quý đó lập tức thay đổi sắc mặt, nhìn người của nhà họ Cơ đó, đáy vụt qua tia khủng bố!

Mà Trương Bảo Thành ở đằng sau Trần Xuân Độ, khóe miệng liền giật giật, dường như cũng rất bất ngờ.

“Nhà họ Cơ... nhà họ Cơ cũng tới tham gia đại hội đổ thạch này sao?” Trương Bảo Thành lầm bầm.

“Nhà họ Cơ ở Yên Kinh rất lợi hại sao?” Lê Kim Huyên ở một bên không nhịn được hỏi.

Trương Bảo Thành gật đầu: “So với các gia tộc khác ở Yên Kinh, nhà họ Cơ xem như là rất kiêm tốn rồi, nhưng chính vì gia tộc khiêm tốn kiểu này, thế lực cũng rất mạnh mẽ, thực lực cường đại.”

Lê Kim Huyên ở một bên nhíu chặt mày: “Vậy tôi trước đây sao chưa từng nghe nói tới?”

Trương Bảo Thành liếc nhìn Lê Kim Huyên: “Bởi vì nhà họ Cơ quá khiêm tốn, chưa từng làm chút chuyện gì quá lớn, nhưng thế lực tay sai của bọn họ, rải rác nhiều khu vực, ngoại trừ người có nhiều mạng lưới tin tức khác nhau như tôi mới biết bọn họ rốt cuộc mạnh mẽ cỡ nào.”

“Hội trưởng Trương quả nhiên tiếng tăm lừng lẫy, ngay cả nhà họ Cơ cũng muốn bắt chuyện với ông.” Lê Kim Huyên khẽ mỉm cười, giọng nói tràn ngập từ tính.

Trương Bảo Thành hơi sững người, sau đó lắc đầu cười khổ: “Lê tổng, cô không hiểu môn đạo bên trong, bọn họ tìm tôi, tự nhiên là muốn mời tôi đi giúp bọn họ giám định đồ cổ... Mà gia tộc có thực lực mạnh mẽ như này, đồ cổ tích trữ sao có thể ít? Hơn nữa tôi nếu như giúp mấy nhà trong đó, ắt sẽ đắc tội với thế lực khác, cuối cùng tôi dứt khoát trốn, trốn ở trong địa bàn của mình, bọn họ cũng lười tới tìm tôi.”

Mà vị khách quý kia, sau khi biết rõ thân phận, thần sắc lập tức trở nên kinh hãi, ông ta nhíu mày, nhìn người đó.

“Nếu giả bao đổi.” Người đó chỉ nhàn nhạt đáp lại một câu.

Sắc mặt của vị khách quý đó lập tức trở nên trắng bệch, hít sâu một hơi, vậy mà cúi người chào!

“Tôi có mắt không thấy thái sơn, tôi lập tức rời khỏi.” Nói xong, vị khách quý đó ngay cả đầu cũng không ngoảnh lại mà đi ra ngoài.

Mà người đó lúc này quay người lại, nhìn Trần Xuân Độ, hỏi: “Giao dịch vừa rồi, còn có thể tiến hành không?”

“Đương nhiên có thể, vừa rồi người đó đã ra giá 42 tỷ.” Trần Xuân Độ cười hờ hờ, trên mặt thậm chí lộ ra nụ cười lấy lòng.

“Vậy tôi tăng thêm một tỷ rưỡi.” Người đó nhàn nhạt mở miệng.

Rất nhanh, trong sự trợn mắt há hốc mồm của Trương Bảo Thành, 45 tỷ chui vào trong túi của Trần Xuân Độ.

Người đó liếc nhìn Trương Bảo Thành ở đằng sau Trần Xuân Độ, ánh mắt sâu thẳm, khiến cả người Trương Bảo Thành bỗng run rẩy.

“Tôi khi nào mới có thể nói chuyện với hội trưởng Trương?”

“Khi đại hội đổ thạch kết thúc.” Trần Xuân Độ khẽ mỉm cười, đại hội đổ thạch kết thúc, anh đoán chắc đã cùng Lê Kim Huyên về Thành phố T, Trương Bảo Thành muốn tìm anh tính sổ, cũng hết cách.

Người của nhà họ Cơ đó, sau khi mang khối đá thô này hài lòng rời đi, mấy vị khách quý cách đó không xa, lập tức xôn xao.

Vào lúc này, lại có một vị khách quý cất bước đi tới, đi tới trước mặt Trần Xuân Độ, mở miệng nói: “Bán cho tôi một khối đá thô, giá cả không thành vấn đề.”

“Khối đá thô này giá cơ bản là 12 tỷ.” Trần Xuân Độ gật đầu, vừa ôm một khối đá thô để ở trước mặt mình, lời vừa dứt, bèn nghe thấy bên cạnh có một giọng nói vang lên: “Tôi trả 24 tỷ!”

Trương Bảo Thành ngồi ở ghế đằng sau Trần Xuân Độ suýt nữa nhảy dựng khỏi ghế, giá cơ bản gần như là gấp mười lần! Trương Bảo Thành nhìn Trần Xuân Độ, trái tim trong cơ thể run rẩy dữ dội, trong lòng ông ra dự cảm không lành càng lúc càng mãnh liệt!

Trương Bảo Thành thế nào cũng không thể chấp nhận được, những nhân vật lớn quyền cao chức trọng, tới từ khắp các nơi trên nước C này, bây giờ vậy mà đều liều mạng ra giá, muốn mua những khối đá thô này!

Điều ông ta càng không thể chấp nhận là số đá thô này đổi một vòng từ trong tay Trần Xuân Độ, giá tăng mạnh cũng thôi đi, Trần Xuân Độ dùng cái giá cực thấp chỉ từ mấy trăm triệu đấu giá được số đá thô này, hơn nữa gần như không có một phẩm chất nào tệ!

Trương Bảo Thành vốn dĩ xem thường kiểu nói này, lúc này cũng không nhịn được mà bắt đầu nghi ngờ, Trần Xuân Độ có thủ đoạn gì, ở trong đổ thạch, vậy mà có độ chuẩn xác vượt qua tưởng tượng của người thường!

Ngay cả Trương Bảo Thành kinh nghiệm phong phú cũng không dám bảo đảm, ông ta nếu như mua được số đá thô này, cũng có thể cho ra số ngọc chất lượng này!

Trương Bảo Thành nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, Trần Xuân Độ lúc này rất bận bịu, các vị khách quý đều giống như phát điên vậy, điên cuồng ra giá mua!

Nhất thời, trước mắt Trần Xuân Độ chật kín người, mức độ nhiệt tình không thua kém khu cược cấp thấp bên ngoài.

“27 tỷ!”

Trần Xuân Độ cầm cái búa nhỏ mà Bào Vũ đưa cho, gõ nhẹ, lớn giọng nói.

Rất nhiều vị khách quý ở trước mặt Trần Xuân Độ đều thở dài, có hơi ảo não, không có đấu giá được khối ngọc nào.

Đây là một miếng ngọc phỉ thúy Lục Đế Vương, tuy không lớn, nhưng có thể dùng 27 tỷ mua được, tuyệt đối đáng.

Điều này lại khiến hai mắt Trương Bảo Thành đen sẫm lại, suýt nữa bị Trần Xuân Độ làm cho tức tới mức trào ngược máu, xộc lên não, suýt nữa ngất xỉu!

Con mẹ nó giờ mới hai khối đá thô, vậy mà đã có 69 tỷ!

Sẽ lại như vậy chứ! Trương Bảo Thành rầu rĩ, ông ta bị Trần Xuân Độ chọc tức tới mức không thở được!

Ông ta có một loại dự cảm mãnh liệt, khoảng cách Trần Xuân Độ tới 300 tỷ... nhanh chóng rút ngắn, ông ta có lẽ thật sự phải ở trước mặt Trần Xuân Độ, không ngẩng đầu lên được!