Chàng Rể Phế Vật

Chương 427: Tai nạn của huyết tộc



Một giây sau, bóng dáng Bạch Hổ bỗng nhiên biến mất tại chỗ! Trong chớp mắt, anh ta đã xuất hiện trước mặt Vincent!

Vincent ngẩng đầu, thoắt cái đã trông thấy Bạch Hổ đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào ông ta.

Sau khi Vincent kịp phản ứng lại thì Bạch Hổ đột nhiên vung trường đao!

Da đầu Vincent tê rần, tốc độ của Bạch Hổ thật sự quá nhanh. Phải biết rằng ưu thế lớn nhất của Huyết tộc đó là ở phương diện tốc độ có thể nói là nhanh không ai bì kịp!

Mà giờ phút này, ưu thế về tốc độ mà Vincent luôn tự hào nhất đã biến mất!

Vincent biến sắc, một nhát đao khủng khiếp lao vụt đến. Sự đe doạ vô cùng lớn đến tính mạng bỗng chốc xuất hiện trong lòng Vincent.

Đúng như Trần Xuân Độ nói, trong mắt Long quân, vốn dĩ Huyết tộc không thể tính là người. Những Huyết tộc này trong mắt Long quân chỉ đơn giản là một đám bọc da người mà thôi. Lại hành động ăn tươi nuốt sống như dã thú, loại dã thú tàn nhẫn này nhạy cảm với nguy hiểm sống chết hơn nhiều so với người bình thường.

Gần như trong nháy mắt, Vincent không kịp suy nghĩ quá nhiều. Lúc cảm giác nguy hiểm đến tính mạng xuất hiện trong lòng, Vincent nhanh chóng lùi về phía sau không chút do dự, khiến cho nhát dao kia chém hụt.

Trước đây, bác sĩ sinh vật hàng đầu ở hải ngoại đã từng nghiên cứu. Cho dù là con người hay thú dữ thì đều có linh cảm đối với sống chết. Đây là một loại phản ứng có thể tính toán được nhờ cơ thể, chỉ có điều bộ não của con người khó có thể giải thích được mà thôi.

Nếu vừa nãy Viencent không có linh cảm đó thì lúc này đã bị nhát đao Bạch Hổ chém làm đôi từ lâu rồi!

"Chết đi!"

"Ngay cả Long Vương cũng không tự ra tay, muốn giết tao mà chỉ dựa vào sức của mình mày thôi sao, mơ tưởng hão huyền!" Vincent khó khăn tránh né liên tục, vừa quát.

"Đối với mấy tên ma cà rồng như các người, đại ca nói, loại tôm tép không cần đến báo cáo với anh ấy. Một mình tao là đã có thể xử gọn tất cả chúng mày." Giọng điệu Bạch Hổ lạnh lùng, đột nhiên anh ta vung đao qua. Đôi đồng tử Vincent bỗng co rụt lại, tức thời tránh không kịp!

"Xoẹt xoẹt!"

Trường đao trong tay Bạch Hổ đột ngột chém ngang qua, dễ dàng chém rách trường bào đỏ tươi như máu của Vincent ra thành từng mảnh rơi lả tả!

Vincent đứng ở đó, giờ phút này dáng vẻ nhìn chật vật không chịu nổi.

Bạch Hổ lạnh lùng nhìn chằm chằm Vincent, vai anh ta vác trường đao. Còn Vincent không khác gì tên ăn mày rách rưới, chiếc áo hoa lệ kia sau khi bị Bạch Hổ trêu đùa một phen đã rách nát thảm hại. Hãy 𝘵ì𝐦 đọc 𝘵ra𝘯g chí𝘯h ở ﹏ Тrù𝐦Тr𝘂yệ 𝘯.V𝘯 ﹏

Đương nhiên là Viencent nhìn thấu ánh mắt của Bạch Hổ, phát hiện Bạch Hổ đang trêu tức mình. Trong lòng lập tức nổi trận lôi đình. Dù có thế nào thì ông ta vẫn là trưởng lão của Huyết tộc, nhưng trước mặt Bạch Hổ lại bị đánh cho tơi tả, có thể nói là vô cùng thê thảm!

"Mày đang chơi tao à?" Sắc mặt Vincent trầm xuống trong chớp mắt, ông ta lạnh lẽo nhìn Bạch Hổ. Trong ngữ điệu tỏ rõ sự khó chịu và lạnh lùng hợ hẳn.

"Chơi mày đấy..." Không ngờ rằng, thế mà Bạch Hổ lại nhẹ nhàng gật đầu, cười khẩy một tiếng, hờ hững mở miệng nói: "Sao nào, không chơi này thì chơi ai? Đám Huyết tộc các người không phải là cũng hành hạ những Huyết súc kia từng chút một cho đến chết hay sao, tao chỉ lấy đạo của mày trả lại cho mày thôi mà..."

"Mày!"

Vincent lạnh lùng nhìn Bạch Hổ, giờ phút này lửa giận trong lòng anh ta đang bùng lên hừng hực!

"Câm miệng!"

Đúng lúc này, bên cạnh vang lên một tiếng quát lạnh lùng, ngắt lời Bạch Hổ và Vincent. Cả hai quay đầu lại trông thấy đại trưởng lão chậm rãi đi tới. Trong mắt đại trưởng lão loé lên ý nghĩ sâu thăm thẳm!

Sắc mặt đại trưởng lão để lộ sự bình tĩnh khó nói nên lời. Dường như đại trưởng lão không hề có chút tức giận đối với việc Vincent nổi nóng, mà ngược lại còn nhìn về phía Bạch Hổ, đôi mắt đó như ẩn chưa sao trời vô hạn.

Mặc dù bề ngoài Bạch Hổ rất thản nhiên nhưng trong lòng vẫn khẽ run lên. Anh ta nhìn về phía ánh mắt đại trưởng lão, hiện lên sự cảnh giác mà người khác khó phát hiện.

Vị đại trưởng lão này, rõ ràng là không đơn giản, ít nhất đại trưởng lão càng sắc sảo hơn nhiều so với Vincent.

"Địa vị của các hạ ở Long quân là..." Đại trưởng lão đi đến gần Bạch Hổ, khiêm nhường hỏi.

Bạch Hổ lạnh lùng liếc nhìn đại trưởng lão một cái, mặt không thay đổi mở miệng nói: "Bạch Hổ."

"Bạch Hổ!"

Vincent đứng bên cạnh Bạch Hổ nghe thấy Bạch Hổ xưng danh thì trong lòng bỗng run sợ vô cùng!

Ông ta không nhờ rằng, tên đàn ông đó lại chính là tướng tài đắc lực bên cạnh Long Vương... Bạch Hổ!

"Ngài chính là Bạch Hổ đại nhân?" Sau khi Bạch Hổ mở miệng, sắc mặt đại trưởng lão cũng đột nhiên thay đổi.

Giọng điệu của đại trưởng lão cũng bỗng chốc dao động, lúc Bạch Hổ mở miệng, giọng nói cũng trở nên cẩn thận hơn.

Sắc mặt đại trưởng lão tái đi rất nhiều, ông ta vốn đang ôm suy nghĩ đàm phán, thử để Long quân lui binh. Nhưng bây giờ, đứng trước mặt ông ta chính là Bạch Hổ! Lòng dạ còn ngoan độc hơn cả Long Vương! Càng bảo thủ vô cùng!

Kẻ thù của Bạch Hổ ở hải ngoại còn nhiều hơn cả Long Vương, gần như là nơi nào trên thế giới cũng có. Không biết bao nhiêu thế lực, hễ nhắc đến Bạch Hổ là đều hận nghiến răng nghiến lợi!

Những thế lực khổng lồ được gọi tên, không có ai là không liên quan đến Bạch Hổ... Hầu như đều có thù!

Cho nên, sau khi Bạch Hổ xông ra họa lớn ngập trời, đã bị nhiều thế lực khổng lồ liên hợp với nhau chuẩn bị tiêu diệt. Cuối cùng Bạch Hổ vẫn nhờ vào danh nghĩa Long Vương, được Long Vương chăm sóc mới khiến cho những liên minh thế lực khổng lồ kia từ bỏ ý định.

Không có Long Vương thu nhận, rất có thể Bạch Hổ đã không còn tồn tại trên thế giới này từ lâu rồi.

"Bạch Hổ đại nhân... Thật ra chuyện này chỉ là hiểu lầm mà thôi. Huyết tộc chúng tôi đã bàn bạc, chỉ cần Long quân có thể cho Huyết tộc một con đường sống... Cho dù là để lại một ngòi lửa, Huyết tộc cũng cam lòng bỏ ra bất cứ giá nào!" Đại trưởng lão mở miệng nói.

Sau lưng đại trưởng lão, những tộc nhân của Huyết tộc vây lại thành đoàn, nhìn về phía Bạch Hổ, trong ánh mắt có một sự sợ hãi không rõ.

Bạch Hổ lạnh lùng nhìn lướt qua, bỗng nhiên khóe miệng anh ta cong lên... Lạnh nhạt giễu cợt: "Bất cứ giá nào? Ha ha ha..."

Trong lòng đại trưởng lão và Vincent run rẩy không ngừng, đột nhiên Bạch Hổ lạnh giọng nói: "Long Vương có lệnh, một người sống của Huyết tộc cũng không chừa... Ông cảm thấy, tôi sẽ làm trái mệnh lệnh của Long Vương để đàm phán với ông sao?"

Nội tâm đại trưởng lão rung chuyển không ngừng, bỗng chốc, ông ta ngẩn đầu lên, ánh mắt thẳm thẳm như sao sáng, có một quyết định vô cùng dứt khoát!

Đại trưởng lão nhìn về phía Bạch Hổ, sự sâu xa trong mắt ông ta đột ngột biến mất, thay vào đó là uy nghiêm lạnh lẽo khiến lòng người rét run và băng giá thấu xương!

"Hành động!"

Đột nhiên đại trưởng lão hét lớn, ánh mắt của ông ta trở nên âm u tàn độc, hai con ngươi lạnh lùng như rắn độc!

Đại trưởng lão vừa quát lên, những Huyết tộc đằng sau ông ta nháo nhào chạy đi bốn phương tám hướng!

Mà đội ngũ do Long quân tạo thành đã bị những Huyết tộc này tách ra trong nháy mắt!

Vincent nhìn xem khung cảnh đã lâm vào hỗn loạn trong chớp mắt, khóe miệng giương lên khẽ cười nhạt... Đương nhiên đây chính là kế hoạch mà đại trưởng lão đã sắp xếp ổn thỏa từ trước. Nếu như có thể đàm phán với Bạch Hô đương nhiên là tốt nhất, nhưng nếu như hòa giải thất bại, đại trưởng lão sẽ sử dụng kế hoạch này để tranh thủ thời gian cho tộc nhân của mình!

"Rầm rầm!" Thoắt cái, bóng dáng đại trưởng lão đã đột ngột biến mất tại chỗ, thay vào đó là một đoàn dơi bay tới Bạch Hổ!

"Vụt vụt vụt!"

Một đoàn dơi che khuất tầm mắt Bạch Hổ, từng con dơi mắt đỏ đều liều mạng vỗ cánh, khiến cho Bạch Hổ không mở hai mắt ra được.

"Ngay lúc này, nhanh!" Bỗng nhiên! Một đoàn dơi biến mất, đại trưởng lão sốt ruột quát Vincent.

Lúc này Vincent như vừa bừng tỉnh khỏi cơn mơ, lập tức phản ứng lại. Vội vàng rút một con dao ngắn từ trong áo bào đen đâm mạnh về phía Bạch Hổ!

Vincent và đại trưởng lão phối hợp rất ăn ý, một trước một sau, khoảng cách của hai người gần như không đến một giây. Thời gian ngắn như vậy, rõ ràng là không muốn cho Bạch Hổ cơ hội đánh trả!

Dao găm trong tay Vincent hóa thành một luồng hơi lạnh, đâm mạnh về phía ngực Bạch Hổ... Chỉ cần tốc độ Vincent nhanh hơn một chút nữa là đã có thể đâm vào tim Bạch Hổ! Một dao giết chết Bạch Hổ!

Bạch Hổ mà chết, Long Vương sẽ mất lòng quân, cây đổ khỉ tan tác, đương nhiên quân lính sẽ tan rã. Đạo lý này dương như ai ai cũng hiểu rõ.

Cũng ngay lúc dao găm của Vincent sắp đâm vào ngực Bạch Hổ, đột nhiên, Bạch Hổ bất chợt vươn tay ra nhanh như chớp, bắt lấy cổ tay Vincent!

"Không thể nào!"

Trong lòng Vincent chấn động, mà sắc mặt đại trưởng lão cũng đột ngột thay đổi.

Đương nhiên, ông ta cũng không ngờ được rằng, sẽ có trường hợp biến dị như thế này xuất hiện!

Vincent muốn thoát khỏi tay Bạch Hổ như kìm nhổ đinh kia, nhưng Vincent vùng vẫy cả buổi, sắc mặt lại càng tái nhợt đi.

Bởi vì ông ta bỗng phát hiện, mình khó mà thoát được sức mạnh trên cánh tay rắn rỏi của Bạch Hổ. Lúc bắt lấy tay Vincent, còn có thể nhìn thấy rõ ràng cơ bắp cứng cáp như đá trên cánh tay Bạch Hổ, còn có cả mạch máu màu xanh như thanh xà uốn lượn!

Đây là cánh tay của người sao?

Vincent trừng to mắt, ông ta chưa từng thấy cánh tay nào rắn chắc như thế!

"Vụt!"

Đúng lúc này, Bạch Hổ bỗng nhiên mở mắt nhìn về phía Vincent, ánh mắt tỏ rõ sự bỡn cợt: "Ngay cả hơi thở của mình cũng không dấu đi, mà còn muốn đến ám sát à?"

Bạch Hổ lạnh lùng đáp lại, vẻ mặt vô cùng châm chọc!