Chàng Rể Phế Vật

Chương 687: Giết yamamoto miya



Nghe thấy tiếng Takeuchi cầu xin lòng thương xót... Một tia châm chọc lóe lên trong mắt Trần Xuân Độ...

“Đây là tinh thần võ đạo nước J mà mày hay nói đến đó sao?” Trần Xuân Độ nhìn gã ta chằm chằm, trong mắt hiện lên vẻ khinh thường.

Takeuchi mặt mày xám ngoét... Thân thể kịch liệt run rẩy: "Long Vương đại nhân... kẻ hèn này... kẻ hèn Takeuchi chỉ là một con chó... cầu xin ngài đại nhân đại lượng... tha cho tôi một mạng..."

Mắt Trần Xuân Độ híp lại, anh vẫn rất bình tĩnh: "Cũng được thôi, chỉ là một con chó của tổ chức Yamamoto... giết mày, tao còn sợ làm bẩn vũ khí..." Trần Xuân Độ nói rồi giẫm mạnh một cái!

“Rắc rắc!” Một tiếng xương gãy giòn tan vang lên! Cánh tay của Takeuchi bị gãy ngay lập tức!!

“Hôm nay, tạm thời tha cho mày, lập tức cút khỏi nước C.... Nếu tái phạm, tao nhất định sẽ chém đứt đầu mày!” Giọng nói của Trần Xuân Độ vang vọng trong không khí, mang theo sát khí đáng sợ!

Làn mưa tiếp tục trút xuống, gió rít gào trong đêm đen, máu không ngừng được rửa sạch, nhưng sát ý lúc này đột nhiên bùng phát! Cơn thịnh nộ của Long Vương đủ để rung chuyển đất trời!

Nhanh chóng thu lại thanh Long Nha, Trần Xuân Độ giẫm lên xác chết khắp mặt đất, đi chậm về phía chiếc Maybach.

“Kim Huyên, em về nhà trước đi.” Giọng nói lãnh đạm của Trần Xuân Độ lúc này đột nhiên trở nên dịu dàng, đối với Lê Kim Huyên, lúc nào anh cũng dịu dàng như vậy.

“Anh, anh... anh đi đâu vậy?” Lê Kim Huyên hỏi theo bản năng.

Trần Xuân Độ hơi nheo mắt lại, chậm rãi nói: “Tôi còn có chuyện cần giải quyết.” Nói xong, anh chậm rãi xoay người rời đi...

"Trần Xuân Độ..." Khuôn mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên hoảng hốt, đờ đẫn... Hình như có điều muốn nói nhưng lại mắc nghẹn cổ họng...

Trong đêm, mưa vẫn không ngớt, gió gào thét không ngừng.

Trần Xuân Độ khẽ liếc nhìn quanh mặt đất, máu đã bị mưa cuốn trôi... Chỉ còn lại những cái xác lạnh lẽo... Takeuchi đã trốn thoát không chút dấu vết...

Trần Xuân Độ ngẩng đầu liếc nhìn bầu trời. “Vèo——!" một cái, thân hình anh chợt nhảy lên, cả người xẹt qua như tia lửa điện, hóa thành ảo ảnh... lao về thành phố T với tốc độ vượt qua giới hạn của con người... Cuối cùng, anh đáp xuống mặt đất... nền đất dưới chân nứt ra một đoạn... sau đó anh lặng lẽ biến mất vào trong màn mưa đêm ở góc một tòa nhà.

Thành phố T, trong căn phòng ở tầng cao nhất của khách sạn Kim Mậu.

Yamamoto Miya đang bình thản ngồi trước ghế sô pha, lặng lẽ thưởng thức dịch vụ mát xa của hai người phụ nữ.

Được người khác ủy thác, gã ta lại đến thành phố T một lần nữa. Không chỉ là để hoàn thành sự giao phó của người kia, mà gã ta còn biết rằng nước J bị thất thế ở đây, gã ta thề sẽ tóm lấy người đó, băm xác kẻ kia thành trăm mảnh để rửa nhục cho tổ chức Yamamoto!

Không chỉ vậy, tính toán của Yamamoto Miya còn rất tinh vi, gã ta muốn nhân cơ hội này giúp tổ chức Yamamoto có được chỗ đứng nước C và tiếp tục thực hiện những hoài bão còn dang dở của nước J!

Tận hưởng sự phục vụ của hai người phụ nữ, mặt Yamamoto Miya đầy vẻ dâm tà, gã ta cười cười, bàn tay heo cũng duỗi ra trước mặt người phục vụ...

Vào lúc này, Yamamoto Miya đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng!

Yamamoto Miya không chỉ là một nhân vật quan trọng được tổ chức Yamamoto cử sang nước C, bản thân gã còn là một sát thủ cực kỳ thiện chiến và đáng gờm!

Giác quan thứ sáu về nguy hiểm của gã ta cực kỳ chính xác!

Đôi đồng tử của gã ta từ từ nhìn chằm chằm vào khung cửa sổ cao sát đất... Gã ta luôn cảm thấy một tình thế nguy hiểm sắp ập đến...!

Trong màn đêm đen... mưa như trút nước... gió điên cuồng gào thét...

Đột nhiên! Đồng tử của Yamamoto Miya đột nhiên co lại! Gã ta đã thấy cái gì?!! Một bóng đen...! Một bóng đen mạnh bạo lao tới, nhảy xuống từ tòa nhà cao đối diện, rồi lao thẳng vào cửa sổ kính trong suốt sát đất của căn phòng gã ta đang ở!!

Yamamoto Miya đứng phắt dậy...! Đưa ra quyết định dứt khoát... Rút thanh kiếm võ sĩ treo bên hông ra khỏi vỏ!!

“Choang!!” Bóng đen phi thân vào cửa sổ kính trong suốt sát đất nhanh như chớp!

Vô số cửa sổ kính đều bị đập vỡ tan tành!!

"A ——!" Hai nữ phục vụ tái mét mặt, bị cảnh tượng trước mặt làm cho hoảng sợ!

Yamamoto Miya cực kỳ hung hăng, dùng kiếm võ sĩ trong tay chém thẳng về phía bóng đen!

“Kinh keng!” Tiếng va chạm của kim loại sắc bén vang lên!

Thanh kiếm võ sĩ trong tay Yamamoto Miya ngay lập tức gãy làm hai mảnh!

Đồng tử của Yamamoto Miya co rút lại, kinh ngạc nhìn chằm chằm thanh kiếm võ sĩ trong tay! Gã ta ném thanh kiếm võ sĩ vào cái bóng! Sau đó đột nhiên xoay người, đưa ra một quyết định dứt khoát! Chạy trốn!!

Nhưng bóng người màu đen kia nhanh như chớp, lập tức đuổi tới!

“Rầm!” Yamamoto Miya bị bóng người kia đè vào tường! Bức tường dày ngay lập tức nứt ra!!

Cổ Yamamoto Miya bị người kia bóp chặt, toàn thân gã phát run, sắc mặt vốn đã tái nhợt!

Lúc này, gã ta rốt cuộc nhìn rõ mặt mũi của người kia!! Đồng tử của gã ta co rút dữ dội!!

“Mày... mày... sao mày... vẫn chưa chết?!!!” Giọng Yamamoto Miya run lên, không tin vào cảnh tượng diễn ra trước mắt!!

Tối nay, gã đã ra lệnh cho Takeuchi dẫn người đi ám sát! Người đàn ông này... tài xế của Lê Kim Huyên... anh ta phải chết rồi chứ!! Làm sao còn có thể xuất hiện ở đây?! Sao lại thế được?!

Chẳng lẽ?!! Một ý nghĩ kinh hoàng nảy ra trong đầu Yamamoto Miya!!

“Xin lỗi nhé, Yamamoto Miya, đám ninja của mày... sợ rằng không thể quay lại được nữa.” Giọng nói của Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh, nhưng lại vang vang như đến từ địa ngục!

Gì! Nghe vậy, sắc mặt của Yamamoto Miya lập tức thay đổi!! Không thể nào! Làm sao có thể?!! Tối nay gã ta đã cử đi những người giỏi nhất của tổ chức Yamamoto!! Đó là một trong những vụ ám sát kinh hoàng nhất của tổ chức Yamamoto! Hơn nữa còn Takeuchi chỉ huy! Sao có thể thất bại được?!!

“Mày... mày là ai?!!!” Sắc mặt Yamamoto Miya đột nhiên thay đổi, ánh mắt run lên, nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ với vẻ kinh hãi chưa từng có! Lúc này, gã ta như cảm nhận được hơi thở của thần chết!

Toàn thân Yamamoto Miya run lên, bởi vì gã đột nhiên cảm thấy được sức mạnh kinh khủng của người trước mặt! Người đàn ông này... rốt cuộc là ai?! Ngay cả đội Ẩn Tập... và Takeuchi cũng không hạ được?!!

Vẻ mặt Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh, một tay bóp cổ Yamamoto Miya... Đột nhiên, một con dao găm đen sẫm đâm thẳng vào tường, cách đầu của Yamamoto Miya một tấc!

Ichiro Yamamoto run rẩy quay đầu nhìn lại... Khi nhìn thấy con dao găm cắm trên tường... ánh mắt Yamamoto Miya rơi vào trạng thái mê mang... nhưng ngay giây tiếp theo! Toàn thân gã ta đã kịch liệt run lên!

Oanh! Một ý nghĩ kinh hoàng nảy ra trong đầu gã ta!

Con dao găm này... có màu đen như mực... lưỡi dao sắc bén, được bao phủ bởi những hoa văn cổ xưa, đầy vẻ bí ẩn... gã ta đã... nghe nói về nó!! Trên thế giới, chỉ có duy nhất một con dao găm như thế! Tên của nó là Long Nha!

“Ngài, ngài, ngài... ngài là...!!!” Yamamoto Miya kịch liệt run rẩy, đồng tử đột nhiên co rút lại.... một cơn chấn động đáng sợ từ sâu trong tâm trí gã ta!!

“Long... Vương?!!!” Khi Yamamoto Miya run rẩy hét lên hai chữ này, toàn thân gã chấn động kịch liệt... con ngươi hiện lên tia kinh hãi!!

Trần Xuân Độ bình tĩnh nhìn gã ta, khóe miệng nâng lên thành hình vòng cung lạnh lẽo: "Chúc mừng, mày đáp đúng rồi đấy."

Bùm! Yamamoto Miya cảm thấy như thể não mình sắp nổ tung! Mặt tái mét như xác chết! Cơ thể run rẩy! Lúc này, gã ta như người mất hồn, hoàn toàn kinh hãi trước thân phận của người có cái tên đó!

Long —— Vương!!

Sự tồn tại của người có thể làm rung chuyển thế giới hải ngoại!!