Tenkade Shiro tắt điện thoại di động đang kết nối với Bùi Lệ Thu, trong mắt ông ta lúc này chỉ còn là cảm giác kỳ lạ.
"Sức mạnh này, sợ là đã sắp tiếp cận được tôi rồi."
"Đây là sức mạnh tiếp cận chiến thần đỉnh phong đấy!"
"Nếu không có sức mạnh như thế, sao có thể giải quyết Phong Lôi Bát Tử của tôi dễ như trở bàn tay được chứ?"
Tenkade Shiro lắc đầu thở dài,
"Cậu Minh, cậu đúng thật là thâm tàng bất lộ, tuổi còn trẻ mà đã có được sức mạnh như vậy, đúng là tuổi trẻ tài cao!". "Người như cậu, sao không khoe ra cho thế giới bên ngoài cùng thấy chứ!" "Cậu không khoe ra, không cho người ta biết, mấy người chúng tôi rất khó xử!" "Một người không chuẩn bị tốt, nói không chừng bị cậu giết ngược lại, chúng tôi biết tìm ai để nói lý đây?"
Tenkade Shiro mỉm cười lãnh đạm, trông rất tự tin: "Cũng may tôi bế quan nhiều năm, vẫn luôn lãnh ngộ được đạo lý thiên nhân hợp nhất, kiếm đạo, so với trước lúc bế quan đã có tiến bộ hơn rất nhiều".
"Nếu không, lần này nói không chừng không phải là đối thủ của cậu thật đấy!"
"Chỉ đáng tiếc, Đại Hạ hất định muốn bớt đi một vị chiến thân rồi!"
Tenkade Shiro lắc đầu tỏ vẻ tiếc nuối.
Mấy người Đảo Quốc ngơ ngác nhìn nhau, bỗng chốc trên mặt lại lộ ra vẻ vui mừng hớn hở.
Vốn dĩ bọn họ tưởng mình đã thua chắc, nhưng không ngờ khi đối diện với một Bùi Nguyên Minh đáng sợ như vậy, Tenkade Shiro lại vẫn rất bình tĩnh.