Chàng Rể Siêu Cấp (Giang Thành)

Chương 105: Đối mặt với ác ma



 

 

“Thằng nhóc khốn nạn này, anh sắp chết đến nơi rồi, sao dám kiêu ngạo như vậy?” Quý Triết cười nhạo nói với Giang Thành.

“Anh Giang, giao ngôi sao kim cương hy vọng và chị gái tôi, tôi có thể tha cho anh một mạng, anh thấy thế nào?” Mặc dù Hỏa Thiêu Phong không sợ Giang Thành, nhưng sẽ tốt hơn nếu anh ta không đắc tội với người thành niên vừa bí ẩn vừa giàu có này.

"Hỏa Thiêu Phong, gia đình anh đã hủy hoại cả cuộc sống của mẹ con tôi, khiến cho bà ấy chết trong oan uổng, anh còn muốn như thế nào nữa?"

Hỏa Linh Lung siết chặt nắm đấm, đôi mắt đẹp trừng trừng nhìn Hỏa Thiêu Phong.

"Tôi muốn thế nào? Đây là bởi vì nhìn chị gái như cô trổ mã động lòng người quá nhiều, vậy nên tôi muốn chăm sóc cho cô thật tốt." Hỏa Thiêu Phong dùng ánh mắt bỉ ổi liếc nhìn Hỏa Linh Lung.

"Khốn kiếp!"

Hỏa Linh Lung thật sự tức giận đến cực điểm.

“Chị không muốn trả thù anh ta à?" Giang Thành quay đầu nhìn Hỏa Linh Lung hỏi.

"Tôi..."

Nghe được những lời của Giang Thành, trong lòng cô ta có chút do dự, cô ta cũng muốn báo thù nhà họ Hỏa vì đã khiến mẹ con cô phải gặp nhiều chuyện khổ cực như vậy.

Thế nhưng trong lòng Hỏa Linh Lung luôn có một chút khúc mắc, đó là đối mặt với người nhà họ Hỏa, cô ta chỉ có thể trốn tránh, cũng chính vì điều này mà ngay từ đầu cô ta đã bỏ trốn đến thành phố Lư Dương.

Cho nên cho dù Hỏa Linh Lung tức giận, cô ta thật sự không dám làm gì Hỏa Thiêu Phong.

Ngay khi Hỏa Linh Lung do dự rất nhiều, cô ta đột nhiên nghe thấy một tiếng giòn giã.

Bốp!

Sau đó Hỏa Linh Lung cảm thấy mông kịch liệt đau đớn, cô hừ một tiếng, cau mày lại quay đầu nhìn Giang Thành bên cạnh: "Cậu đánh tôi làm gì?"

“Đây là trừng phạt chị không có dũng khí đối mặt với kẻ cần phải báo thù.” Giang Thành cảm nhận được sự mềm mại lưu lại trên lòng bàn tay, còn chưa nói đến, mông của Hỏa Linh Lung thật sự rất đẹp.

“Vậy thì cậu cũng không nên dừng sức như vậy!” Hỏa Linh Lung có chút oán trách, dùng tay xoa mông không chút lưu tình, đánh mạnh vào mông cô ta nhất định sẽ để lại dấu vết.

"Vì chị không có dũng khí để trả thù, nên tôi sẽ giúp chị!"

Giang Thành nói xong, quay đầu nhìn Hỏa Thiêu Phong bên kia.

“Thằng nhóc khốn nạn, dám liếc mắt đưa tình với chị gái tôi trước mặt tôi.” Hỏa Thiêu Phong đương nhiên cũng nhìn thấy Giang Thành đánh vào mông Hỏa Linh Lung, trong lòng anh ta đột nhiên nổi cơn ghen.

“Đừng nói là tôi không cho các người cơ hội.” Giang Thành không thèm nói chuyện phiếm với hai người này, hai người này nếu không dạy cho bọn họ một chút bài học chắc chắn sẽ không biết hối cải.

"Muốn chết à!"

Hỏa Thiêu Phong nói xong, quay người cung kính hô to: "Xin mời anh Thái Long ra tay!"

Cửa xe bật mở, Thái Long đeo kính râm bước xuống xe.

Thái Long tuy không cao nhưng lại rất cường tráng, gương góc cạnh mặt sắc sảo khiến người ta phải kinh ngạc.

Khi Giang Thành nhìn thấy Thái Long, anh cũng cảm thấy có chút nguy hiểm, chuyện này trước đây chưa từng xảy ra, anh cũng nhận ra người này không dễ đối phó.

Đây là hơi thở chỉ có thể hình thành khi đã giết rất nhiều người, Thái Long nhìn về phía Giang Thành, không nhúc nhích, sát khí trên người nồng nặc.

“Đây là Thái Long?” Đinh Vũ Địch nhìn thấy cảnh tượng này qua đoạn video của những người đàn ông trong câu lạc bộ của anh ta.

Ngày tháng hòa nhập của Đinh Vũ Địch không quá ngắn. Nhìn qua anh ta đã có thể biết được rằng Thái Long này thật sự là một cao thủ, ánh mắt của anh ta lộ rõ vẻ kinh ngạc. So với người này, thuộc hạ của anh ta hoàn toàn là gà trống, chim ưng.

Hỏa Linh Lung cũng cảm giác được một luồng khí tức rất nguy hiểm, hơn nữa khi nhìn người trước mặt cô ta cũng cảm thấy rất quen thuộc.

Đột nhiên Hỏa Linh Lung nhớ tới cô ta đã từng xem vụ thảm sát do người đàn ông này gây ra trên các bản tin, thật sự với thế lực của nhà họ Hỏa ở Giang Nam, đúng là có thể mời được một người như vậy.

“Cậu chạy ngay đi, anh ta rất lợi hại.” Hỏa Linh Lung trầm giọng nói với Giang Thành.

"Tại sao?"

“Anh ta là ác ma, quỷ giết người không chớp mắt, cậu đừng để ý tới.” Hỏa Linh Lung rất thích Giang Thành, cô ta không muốn vì mình mà làm liên lụy tới Giang Thành.

Mặc dù Hỏa Linh Lung biết Giang Thành rất lợi hại, nhưng cậu nhất định không phải là đối thủ của Thái Long, cô ta không muốn nhìn thấy những người mình quan tâm phải chết đi.

"Chị không tin tôi đến vậy sao?"

Giang Thành nhìn vẻ mặt lo lắng của Hỏa Lung Linh như vậy, khẽ cười hỏi hỏi.

Hỏa Linh Lung nhìn thấy ánh mắt tự tin của Giang Thành, trái tim bối rối của cô ta lập tức ổn định lại, ánh mắt đẹp nhìn thẳng vào đôi mắt của Giang Thành.

“Đừng lo lắng, ở sau lưng của tôi, chị có thể tuyệt đối an tâm.” Giang Thành quay đầu nhìn về phía Thái Long.

Hỏa Linh Lung mặc dù đã thở phào nhẹ nhõm, nhưng hai tay cô ta vẫn lo lắng nắm lấy quần áo của Giang Thành, nếu có thể sống sót qua hôm nay, dù sau này có trải qua bão táp gì, cô ta cũng sẽ kề vai sát cánh cùng Giang Thành.

Bất kể là xuất phát từ tình cảm hay vì lòng biết ơn.

Thái Long từng bước đi về phía Hỏa Linh Lung và Giang Thành, Đinh Vũ Địch cũng lo lắng xem hết đoạn video này. Phải biết rằng đây là kẻ tàn nhẫn đã giết chết cả gia đình trong cơn thịnh nộ, Giang Thành này có thể đối phó với hạng người như vậy không?

“Thằng nhóc khốn nạn, muốn đấu với ông đây à, đợi ông đây phế anh đi, sau đó lại giở trò đồi bại với người phụ nữ của anh trước mặt anh.” Hỏa Thiêu Phong và Quý Triết khóe môi nở nụ cười gian ác, chờ xem Giang Thành bị Thái Long bẻ gãy tay chân.

Thái Long tháo kính râm trên mặt xuống cách Giang Thành không xa, nói thẳng bằng tiếng Trung: "Lần này tôi đến Trung Quốc cũng không có động thái gì. Hôm nay tới đây, lấy một tay một chân trước."

Giọng của Thái Long không lớn lắm nhưng lại đầy vẻ uy hiếp, giọng điệu lộ rõ vẻ tự tin.

"Tôi không nghĩ anh có thể làm được!"

Giang Thành cũng nhẹ nói.

"Muốn chết!"

Một tia sáng lóe lên trong đôi mắt đầy sẹo của Thái Long, dưới chân dùng sức, thân hình cường tráng vạm vỡ của anh ta đột nhiên nhảy lên.

Bởi vì Thái Long dùng sức, mặt đất dường như rung chuyển, cả người hóa thành một loạt tàn ảnh lao về phía Giang Thành.

"Nhanh quá!"

Đinh Vũ Địch cũng đã từng chứng kiến các cao thủ thực hiện các chiêu như thế, nhưng những người đạt đến trình độ này chắc chắn là những cao thủ thực thụ.

Trong nháy mắt, Thái Long lao tới chỗ Giang Thành, tay phải nắm chặt như tia chớp, nắm tay phải quấn lấy Càn Long cường hãn, đập mạnh vào đầu Giang Thành.

Đối mặt với chiêu thức nắm đấm sắt của Thái Long, Giang Thành không có phản ứng gì, vẫn đứng yên tại chỗ, cho đến khi nắm đấm của Thái Long chỉ còn cách anh mười xen-ti-mét, Giang Thành mới hành động.

Giang Thành dùng nắm đấm tay phải hướng về phía nắm đấm sắt của Thái Long.

“Không biết lượng sức mình!"

Nắm đấm sắt của Thái Long có thể dễ dàng xuyên thủng thép, trên đời này cũng không có mấy người dám chống lại nắm đấm của anh ta.

"Ngu ngốc đúng là ngu ngốc, không hề né tránh mà muốn cứng đối cứng.” Quý Triết nhìn thấy cảnh tượng như vậy càng khinh thường Giang Thành hơn.

Bụp!

Răng rắc!

Kèm theo tiếng xương gãy, một bóng người bay ra, rơi xuống mặt đất.