Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 93: Tôi có tin tức lớn



**********

Nhìn bóng dáng nhanh chóng rời khỏi của Diệp Thiên, mọi người xung quanh đầu tiên là im lặng trong vài giây, nhưng sau đó đều cười phá lên. "Ôi mẹ ơi đúng là phải bái phục lòng dũng cảm của tên nghèo kiết xác này, còn mặc cả áo vest comple nữa, tôi thấy nó nên mặc áo tang trước rồi mới nói." Ngụy Tiến Phúc cười nghiêng ngả. “Đúng là thằng điên, còn dám kết hôn với vợ tao Tân Liên Tâm, kiếp sau nó muốn đầu thai vào nhà giàu chắc cũng chẳng có cửa." Trần Thiếu Vũ cũng cười lần cười bò, chỉ cảm thấy cười đến sắp xái cả quai hàm rồi. “Nhưng mà cũng dễ hiểu thôi, vừa bị Thủy Đông đá không lâu, khó khăn làm mới bám được người đẹp như Tân Liên Tâm, đột nhiên nghe tin Tần Liên Tâm phải lập gia đình, tên đó không bị đả kích mới là lạ." Hàn Ngự tiếp lời. “Liên Tâm đúng là có mắt như mù, tại sao lại giao lưu với thắng ăn mày này chứ, cũng không ngại mất mặt, dù sao thì cô ấy cũng là tổng giám đốc của một tập đoàn lớn nằm trong tay khối tài sản gần trăm triệu USD nữa." Vương Hằng vô cùng khó hiểu.

Trong trí nhớ của hắn ta. Tần Liên Tâm phải là một kẻ cao cao tại thượng, luôn khiến cho người khác cảm thấy lạnh lùng khó gần, làm sao lại làm bạn với một kẻ nghèo hèn bước ra từ trong khu bình dân cơ chứ, thậm chí còn đến mức tương thân tương ái vô cùng thân thiết, thật đúng là không thể tưởng tượng nổi “Không biết cậu Vương có biết chuyện này hay không. Cụ Tần tìm năm vị thiếu gia nhà giàu cho Tần Liên Tâm, ai cũng vô cùng xấu xí, đơn giản là không dám nhìn thẳng, có lẽ Tân Liên

Tâm đã mất hết hy vọng vào nhan sắc của bọn họ, vừa hay gặp được tên nghèo kiết xác kia cũng rất vừa mat, Tần Liên Tâm so sánh một phen, bèn cảm thấy rất vừa ý, sau đó liên bao dưỡng tên đó, nói không chắc đêm hôm đó sau khi rời khỏi quán bar, cô ấy đã lên giường với tên kia rồi cũng nên. Ngụy Tiến Phúc đoạn. “Mẹ nó!" Vương Hằng vừa nghe liên đau xót trong lòng “Thằng chó này mặc dù số mạng không tốt, nhưng vận may đúng là quá ngon rồi, nói không chắc đúng là bị Tần Liên Tâm bao rồi. Tôi đã nhìn thấy tài liệu về năm người kia rồi, nếu tôi mà là cô ấy, tôi cũng không bằng lòng gả cho một trong năm người đó, chắc chắn cũng đi bao nuôi một gã trai trẻ đẹp trai, lúc cảm thấy buồn nôn sẽ đi đến chỗ anh ta tìm an ủi xoa dịu, trong lòng cũng được cân bằng lại " “Vậy câu Vương có chuẩn bị cướp cô dâu hay không? Ngụy Tiền Phúc khẽ hỏi. “Tất nhiên là muốn cướp rồi. Tôi ở nước ngoài mấy năm, tư tưởng quan niệm rất cởi mở, không để ý những chuyện này, chỉ cần sau khi kết hôn không ngoại tình là được." Vương Hằng nói vô cùng dõng dạc.

Đám người nghe thấy, đều bái phục tấm lòng rộng lượng cao cả của Vương Hằng Nhưng bọn họ ngầm lại, nếu như cưới được Tần Liên Tâm về làm vợ, có lẽ cũng không để ý mấy chuyện lông gà vỏ tỏi này.

Sau đó Vương Hằng cũng ngồi xuống bàn của Ngụy Tiến

Phúc.

Một lát sau, có người truyền ra tin tức hạ vương Đề Ngạn Đỗ Đức Trọng cũng xuất hiện trong hàng ngũ các vị đại lão vừa đi qua.

Tin tức này lập tức làm chấn động cả hội trường buổi lễ kết hôn. Rất nhiều người thông qua thông tin Đỗ Đức Trọng đến mà đoán rằng chú rể chắc chắn thuộc giới thượng lưu của Đề Ngạn, nếu không Đỗ Đức Trọng không có lý do đến tham dự hôn lễ

Nhưng một số ít người lại đoán chủ rể là nhà giàu ở kinh độ, Đỗ Đức Trọng đến đây là vì muốn liên hệ với thế lực sau lưng chủ rể, dù sao cũng là nhà giàu ở kinh đô, thực lực chắc cũng không kém cạnh Đỗ Đức Trọng, cho nên Đỗ Đức phải nịnh bợ. "Cậu Vương, bây giờ rất nhiều người đang đoán rể đến từ Đề Ngạn hay là kinh đô, tôi thấy chủ rể phần lớn đến từ Ngạn, không biết đến lúc đó cậu Vương lựa chọn cách cướp dâu như thế Trần Thiếu Vũ có hơi tò mò nhìn về phía Vương Hằng. "Cái này ấy Vương Hằng nhiên nở một nụ cười xấu xa.

Chỉ cần phát tán mấy video chàng ý thiếp của Diệp Thần và Tần Liên Tâm ra. Hắn ta dám cam đoan rằng chú rể chắc chắn sẽ tức đến mức hủy bỏ hôn lễ, chẳng có nhà giàu nào có thể chấp nhận bị cắm sừng. Đồng thời khi phát tán video này lên có thể phơi bày tên tiểu tam Diệp Thần ra trước công chúng, đối với sự hiểu biết của hắn ta về Tần Chí Thành, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Diệp Thần. Có khi sẽ đánh gãy chân Diệp ngay tại trận, còn có thể âm thần giải quyết Diệp Thần.

Trong lúc chú rể đang vô cùng tức giận, nhà họ Tần mất hết mặt mũi, Vương Hằng đột nhiên đứng lên nói muốn cưới Tần Liên Tâm, hắn ta cũng không tin Tần Chí Thành không đồng ý, cho dù Tần Liên Tâm không đồng ý cũng không do cô ấy quyết định được. Đợi đến khi kết hôn xong, động phòng gạo nấu thành cơm, hắn ta tin chắc Tấn Liên Tâm sẽ từ từ chấp nhận anh ta.

Vì vậy, Vương Hằng nói ra suy nghĩ trong đầu. Lập tức châm ngòi dẫn suy nghĩ cho đám não bổ Ngụy Tiến Phúc.

So với Tân Lâm Văn, bọn họ càng hận Diệp Thiên hơn, đều hận Diệp Thiên sớm ngày siêu sinh, cho nên đều ủng hộ cách làm của Vương Hằng, nếu thành thì sau này nhờ vào cây cầu Vương Hằng này, là lại cùng một mối với Lâm Văn thôi. “Cậu Vương, đây đúng là ý hay một mũi tên trúng hai con chim, nhưng ai là người phát tán video này đây?” Ngụy Tiến

Phúc hỏi. "Để tôi!" Trương Thủy Đồng đứng lên tự tiến cử bản thân. Cô ta bị Tần Liên Tâm tát cho mấy cái, mối thù này đã sớm đâm sâu bén rễ trong lòng cô ta, bây giờ có cơ hội bêu danh Tần Liên Tâm, làm sao Trương Thủy Đồng có thể bỏ qua cơ chu?

Hơn nữa còn có thể tiêu diệt mối họa lớn Diệp Thiên nọ, có thể gọi là một công đối việc, cô ta vô cùng tình nguyện làm chuyện này, một khi thành công, cô ta sẽ cảm thấy cô cùng sung sướng, vô cùng hả giận. “Em bị điên à!” Lưu Thiếu Khải lập tức giữ chặt cô ta lại, hận không thể dạy bảo cô ta có lớn mà không có khôn: "Loại chuyện như vậy mà em cũng dám làm sao, không biết chỗ này toàn là nhân vật lớn à? Chọn bừa một người là có thể nghiên chết nhà của anh rồi, đừng vì hứng thứ nhất thời mà sa vào đường cùng, đến lúc đó anh cũng không cứu được em đâu!”

Bị Lưu Thiếu Khải dạy bảo như thế, Trương Thủy Đồng chỉ cảm thấy sau lưng lạnh toát, trong chớp mắt trên đầu đổ đầy mồ hôi lạnh, nếu làm như vậy đúng là gây bất lợi cho chính mình. Lúc này Vương Hằng bỗng mỉm cười, nói: “Không cần lo lắng. Có tôi làm chỗ dựa cho cô, sẽ không ai dám động vào. “Đỗ Đức Trọng cũng không thể sao?” Ngụy Tiến Phúc rụt rè hỏi lại, danh tiếng của ông vua Đề Ngạn Đỗ Đức Trọng như sấm bên tai. “Để tôi nói cho mọi người biết." Vương Hằng ra vẻ nói: “Chỉ cần tôi nói ra nhà họ Vương ở kinh đô, những người ở đây e rằng cũng phải run rẩy vài lần. Đỗ Đức Trọng chỉ là thủ lĩnh của một đám côn đồ mà thôi, mặc dù có uy danh, nhưng đứng trước mặt những kẻ mạnh như bác tôi, ông ta có là con rồng thì cũng phải cuộn lại, là hổ cũng phải nằm xuống cho tôi. Thế nên cử việc đăng video lên đi, không cần phải lo lắng hậu quả.

Nghe thấy những lời này của Vương Hằng, cơn tức giận vừa đè xuống trong lòng Trương Thủy Đồng lập tức trồi lên.

Lúc này Ngụy Tiến Phúc còn bồi thêm một câu: “Chị dâu đừng sợ, chị chỉ là một người phụ nữ mà thôi, chẳng có ai dám làm gì chị. Huống chi những cái đó đều là thật, những người đến tham dự hôn lễ cũng đều là vị xem trò hay, ngoại trừ nhà họ Tân, không mấy ai sẽ bởi vì chuyện này mà làm khó chị đầu Tần Chí Thành chỉ là một con hổ giấy mà thôi, nếu như ông ta có thể cần người vậy thì mấy năm qua chúng ta bắt nạt nhà họ Tần như vậy không phải vẫn sống yên lành đấy thôi?” “Đúng vậy chị cứ yên tâm mà làm đi, có cậu Vương đây chống đỡ, Tần Chí Thành không dám làm gì chị, đợi đến khi cậu Vương đạt được mục đích, nói không chắc sẽ thưởng lớn cho chị đó." Trần Thiếu Vũ cũng an ủi. “Nếu như tôi có thể kết hôn với Tần Liên Tâm, tôi sẽ thưởng cho cô ba triệu USD. Vương Hằng hào phóng giơ ba ngón tay lên. "Ồ!” Chỉ cần ba triệu USD kia và bao nhiêu người chống lưng cho, Trương Thiền Đình lại quyết định phát tán video, lúc này Lưu Thiếu Khải cũng không ngăn cản cô ta nữa “Được rồi, để em gửi video đó cho chị. Ngụy Tiến Phúc lập tức gửi video sang máy Trương Thủy Đồng Rồi sau đó, gã ta lại dặn dò Chim Trĩ lập tức mang một cái máy chiếu di động lại đây, đến lúc đó chỉ cần dùng máy chiếu chiếu đoạn video đó lên trên tường, mọi người liền nhìn thấy được. Qua một khoảng thời gian dài chờ đợi, cuối cùng cũng đến giờ lành.

Tại hội trường hần mười lăm nghìn người hoặc ngồi hoặc đứng, tất cả mọi người đều nâng cao tinh thần, chuẩn bị đoán xem chú rể thần bí rốt cuộc là thần thánh phương nào.

Đúng lúc này, Kim Thiện Hùng mặc một bộ quần áo đón dầu truyền thống bước lên sân khấu, cầm lấy microphone. Khuôn mặt ông ta hồng hào nói với tất cả mọi người trong hôn lễ: “Hôm nay thật vinh hạnh cho Kim Thiện Hùng này được đứng lên đây làm người chủ trì hôn lễ, không dám giấu mọi người, vì buổi lễ kết hôn ngày hôm nay, tôi phải cho người chuẩn bị từ hơn mười ngày trước, tôi cũng đích thân giám sát, nói tóm lại là, cô dâu chú rể rất hài lòng về cách trang trí, điều này nói lên sự cố gắng của Kim Thiên Hùng tôi đây không hề uổng phí, bỏ ra hơn năm trăm cây vàng không hề thiệt thòi Lời vừa nói ra, tiếng vỏ tay ầm ầm vang lên như sấm. “Tôi còn cứ tưởng rằng kim long kim phượng này là dùng sơn vàng xịt lên không ngờ lại là vàng thật, cũng quá xa xỉ rồi!” "Có thể khiến cho ngài Kim đích thân đứng ra giám sát trang trí hôn lễ, xem ra chủ rể không hề tầm thường" “Ông cụ nhà họ Tân còn không có tư cách để ngài Kim đích thân giám sát bài trí lề đường, chứng minh đây là sắp xếp của chủ rể. Xem ra bối cảnh nhà chú rể cũng rất ghê gớm.

Lúc này Kim Thiện Hùng đột nhiên hô lên: "Xin mời cha mẹ cô dâu chú rể bước vào lễ đường"

Rất nhanh, cha mẹ Diệp Thần và Tần Liên Tâm đều ăn mặc lịch sự nghiêm túc, xuất hiện trên cao đường, sau đó ngôi xuống hàng ghế trên cao đường.

Cha mẹ hai bên vừa xuất hiện, lập tức nhấc lên một trận sóng to gió lớn. “Ai biết cha mẹ chủ rể đến từ gia tộc nào không?” Ngụy Tiến Phúc nghi ngờ hỏi. “Không biết, chưa từng nhìn thấy.” Mọi người lắc đầu, chỉ có Trương Thủy Đồng nhíu mày, nói: "Tôi thấy mẹ chú rẻ có chút quen thuộc, nhưng mà lại không nhớ ra đã từng gặp ở đâu. Sau khi Diệp Thiên uống thuốc tự sát, Dương Dục Thanh từng đến nhà Trương Thủy Đồng làm ầm lên. Cho nên cô ta mới cảm thấy nhìn hơi quen. Nhưng làm sao có ta có thể liên tưởng ra mẹ chú rể chính là mẹ Diệp Thiên?

Khoảng hai phút sau: "Giờ lành đã đến, xin mời cô dâu chú rể bước vào lễ đường!” Vừa dứt lời, âm nhạc chúc mừng, tiếng đàn hòa tấu của hơn mấy chục bậc thấy âm nhạc vang lên.

Rất nhanh, dưới ánh mắt mong chờ của các vị khách khứa, cô dâu và chú rể xuất hiện ở đầu sân khấu hình chữ T, do Tần Chính Thanh dẫn đầu, Tân Lâm Văn và Lâm Kim Kiều đỡ hai bên, thong thả bước đi dưới cơn mưa hoa hồng đỏ thắm mắt nhìn về phía cao đường chậm rãi bước đi.

Chỉ thấy cô dâu mũ phượng khăn quàng vai, đoan trang thanh lịch, xinh đẹp hào phóng, giống như hoàng hậu bước ra từ thời cổ đại, ngây ngất toàn bộ hôn lễ

Trang phục của chủ rể hơi giống với long bào, làm cho người ta cảm thấy khí phách uy nghiêm, chú rể đội khăn voan hồng không nhìn rõ mặt mũi.

Nhưng mà chủ rể này đúng là thần bí. “Tôi đại khái biết chú rể là ai." Ngụy Tiến Phúc đột nhiên nói. “Là ai?" Mọi người đều tỏ vẻ tò mò.

Nhìn vóc dáng của chú rể, đối chiếu với năm người tham gia kén rể, người có vóc dáng phù hợp nhất chính là con trai của cá sấu lớn Đề Ngạn, Khổng Tấn Văn. Ngụy Tiến Phúc khẳng định chắc chắn. “Suy đoán của tôi cũng giống như cậu Ngụy, chú rể trăm phần trăm là Khổng Tấn Văn” Vương Hằng cười khinh bỉ, sau đó nhìn về phía Trương Thủy Đông, nói: "Chiếu video lên đi, trong mắt tôi, Khổng Tấn Văn chẳng là cái thá gì." "Được." Trương Thủy Đồng gật đầu, xoay người rời khỏi chỗ ngồi. Ngay lúc cô dâu chú rể đang nhanh chóng đi đến cao đường, bỗng có một giọng nói đột ngột vang lên: “Tôi có scandal của Tần Liên Tâm.