Chỉ Có Thể Là Em

Chương 3



5.

Khoảnh khắc tôi nhìn thấy anh ấy, trái tim của tôi không thể khống chế, đập nhanh.

Giác quan thứ sáu mách bảo tôi rằng, đây chính là nam chính của thế giới này, Quý Như Thanh.

Cảm nhận được sức hút mạnh mẽ của nam chính thế giới đối với mình, hô hấp của tôi ngày càng trở nên khó khăn, tôi buộc lòng kìm nén trái tim mình, giữ vẻ mặt bình tĩnh.

Rất nhiều bạn học vừa bí mật theo dõi anh, vừa thấp giọng nghị luận.

"Đây có phải Quý Như Thanh của viện Ngoại ngữ không? Đẹp trai chếc mất."

"Đẹp trai như một ngôi sao vậy, gần đây anh ấy còn giành được huy chương vàng trong cuộc thi hùng biện Tiếng Anh toàn quốc nữa cơ."

"Đài X còn mời anh ấy tham gia chương trình, nhưng hình như anh ấy lấy lý do ảnh hưởng đến việc học từ chối rồi."

"A a a anh ấy vừa nhìn tao kìa, tao ngất mất thôi, làm sao trên đời còn có người đẹp trai như thế nhỉ!"

......

Chàng trai khoác balo trên vai, đi thẳng, như thể mọi thứ xung quanh không liên quan gì đến cậu ấy.

Tôi bị mấy bạn học đằng trước chặn lại, bí mật nhìn anh ấy dưới sự che chắn của đám đông.

Đột nhiên, anh ấy nhìn về phía tôi.

Ánh mắt của tôi vội vàng không kịp chuẩn bị, cứ như vậy, xuyên qua đám đông nhìn thẳng vào mắt anh ấy.

Quý Như Thanh dừng bước.

Mấy bạn học đằng trước như nhận ra điều gì, mọi người nhao nhao ăn ý quay đầu, tạo ra một lối nhỏ giữa chúng tôi.

Nhưng vào khoảnh khắc tiếp theo ——

"Bạn học Quý!"

Hứa Kiều Kiều ngẩng mặt lên đầy phấn khích, giơ hai tay vẫy vẫy, vui vẻ chạy đến bên anh ấy.

"Cậu không nhớ tôi à?" Cô ta cười hì hì nói, "Thứ năm tuần trước, ở thư viện! Cậu tìm “Tuyển tập thơ Tagore” không thấy, tôi tình cờ trả lại cho cậu!"

Quý Như Thanh cau mày rồi vươn vai.

Anh cười nhạt nói: "Là cậu à, cám ơn."

Giọng nói trầm ấm, dễ chịu, mọi người xung quanh đều ghen tị phát điên lên rồi.

Mà tôi đột nhiên nhớ tới cái gì, hô hấp nặng nề mấy phần.

Thứ năm tuần trước, tôi đang đến thư viện tự học thì Hứa Kiều Kiều đột nhiên tới tìm tôi, cưỡng ép kéo tôi đến quán net.

Trên đường đi, tôi vào nhà vệ sinh, nhưng khi quay lại bắt gặp cô ta đang lục túi sách của mình, trong tay cầm quyển “Tuyển tập thơ Tagore” tôi mang đi chuẩn bị trả cho thư viện.

Khi đó, mặc dù tôi không vui nhưng cũng không so đo với cô ta.

Nhưng về sau cô ta kiếm cớ đi ra ngoài, khi quay lại phấn khích đến mức hai tai đỏ bừng.

......

Tôi nhìn họ không nói nên lời.

Hứa Kiều Kiều, để cướp đi vận may nữ chính của tôi, cô cũng rất vất vả nhỉ.

6.

Tôi chăm chú nhìn họ, nở một nụ cười chế giễu.

Ngay lúc tôi đang thất thần, ánh mắt Quý Như Thanh vô thức nhìn tôi.

Anh ấy bước hai bước về phía tôi, giống như có chuyện muốn nói.

Hứa Kiều Kiều nhanh tay lẹ mắt đứng chắn trước mặt tôi: "Như Thanh, kì thi sắp bắt đầu rồi, chúng ta tranh thủ thời gian vào phòng thi đi."

Chậc chậc.

Mới nói chuyện được mấy câu đã gọi tên người ta thân thiết như vậy.

Cô ta làm đến thuần thục.

Ai có quan hệ với tôi, cô ta đều muốn làm quen, cướp đoạt rồi cô lập tôi.

Nhưng bây giờ kì thi quan trọng hơn, đàn ông đối với tôi có cũng được mà không có cũng không sao.

Tôi cười hai tiếng, bước vào phòng thi đầu tiên.

Vài phút sau, các bạn học còn lại cũng lần lượt tiến vào phòng thi.

Với hi vọng đạt điểm cao hơn trong kỳ thi lần này, Hứa Kiều Kiều mặc kệ yêu cầu của giám thị, đứng bên ngoài phòng thi liều mạng nhớ từ đơn.

Thật châm chọc, bình thường rủ rê tôi buông thả việc học, bây giờ thì lại thể hiện chăm chỉ học tập.

Tôi cười khẩy, nhìn đi chỗ khác.

Vừa hay quay sang bên cạnh, có một bóng người cao gầy đứng ngược sáng.

Anh ấy dường như đã đứng ở nơi đó được một lúc rồi.

Là Quý Như Thanh.

Giờ phút này anh ấy đang nhìn tôi với đôi mắt sâu thẳm, ánh nắng mặt trời ở phía sau lưng anh ấy khiến làn da phản chiếu lại gần như trong suốt.

Nụ cười của tôi cứng đờ.

Chàng trai cũng lấy lại tinh thần.

Tôi vội vàng cúi đầu, chăm chú nhìn tờ giấy nháp như đang tập trung suy nghĩ.

Anh ấy ho nhẹ, ngồi xuống phía sau lưng tôi.

Có mùi thơm của gỗ thông.

Một lúc sau, chuông reo, kì thi bắt đầu.

Tôi nhận lấy đề thi bạn học đưa tới, sau khi xem xét các câu hỏi một lượt, tôi đã hiểu rõ.

Chắc chắn độ khó của kì thi lần này đã được tăng lên, kì thi này được tổ chức để chọn sinh viên dự thi Tiếng Anh toàn quốc.

Tôi vừa suy nghĩ, vừa chuyển đề thi còn lại ra phía sau. Tờ giấy trắng như tuyết dừng lại giữa không trung, lòng bàn tay của tôi vô tình đụng phải một đầu ngón tay mềm mại.

"Cảm ơn."

Giọng nói của chàng trai nhẹ nhàng, giống như tiếng chuông gió được gió thổi, bay vào trong tim tôi.

Tôi cứng ngắc gật đầu, quay lưng về phía anh, gương mặt đỏ phừng.

Nam thần của viện Ngoại ngữ quả nhiên danh bất hư truyền!