Chị Ơi! Anh Yêu Em - Lâm Hàn Y

Chương 13: Gọi là gì nào?



- Ơ, mày có định nói chuyện hai đứa mày quen nhau cho ba mẹ biết không?

Cái Nguyệt hỏi tôi, ý định đó tôi đã tính đến rồi, nhưng cuối cùng vẫn quyết định là không nói. Vì tôi đang học lớp mười hai, nhỡ vì một lý do nào đó mà không phát huy điểm tốt như trước thì Hoàng sẽ nghiễm nhiên bị coi là lý do lớn nhất. Tôi không nói nhưng cũng không giấu, nếu ba mẹ phát hiện ra tôi sẽ kể hết.

- Tao không giấu. Ba mẹ phát hiện thì tao sẽ kể. -tôi thật thà trả lời.

- Em thì kể rồi. -Hoàng lên tiếng ngay sau đó. Nhưng mà khoan, hai ba là bạn thân mà, cậu nói cho chú biết thì khác gì nói cho ba tôi biết.

- A. Sao em manh động thế? -tôi hốt hoảng nói.

- Ơ kìa Vũ, mày vừa bảo không giấu mà. -Ngọc Minh đặt đũa xuống trêu cười tôi. Nhỏ này chỉ canh lúc mấu chốt mới nói thôi.

- À...ừ, nhưng mà Hoàng thông báo nhanh quá!-tôi quay sang Hoàng vấn đáp. -Em nói từ bao giờ?

- Sau khi chị đồng ý ấy. -Hoàng trả lời mà mắt cười híp lên.

- Nhanh đến vậy luôn. Rồi ba em nói gì không?

- Ừ đúng rồi đó, tính ra cũng là "con nhà người ta", ba mẹ em thoáng chuyện yêu đương sớm này à?

An Nguyệt và Ngọc Minh cùng chung thắc mắc. Hoàng chỉ nhìn tôi cười phì.

- Thật ra, ba mẹ em cưới nhau từ năm nhất đại học, nên họ có quan niệm về yêu đương sớm khác lắm. Không bao giờ có suy nghĩ vì yêu mà học tập giảm sút. Mẹ còn suốt ngày hỏi em có người yêu chưa, cần mẹ giới thiệu không?

- Uầy, mẹ Hoàng xì-tin vậy!- Ngọc Minh nói một cách ngưỡng mộ. Bởi mẹ nó trái ngược hoàn toàn với mẹ Hoàng.

Mà tính ra ba mẹ Hoàng giống với nhà cái Minh, đều là kết hôn sớm, chỉ khác chỗ cô chú bên Hoàng đều phát triển sự nghiệp tốt, tình cảm gia đình ngày càng vững chắc thì ba mẹ Ngọc Minh lại ly hôn khi cái Minh vừa lên lớp một. Minh theo mẹ, anh trai theo ba. Với hoàn cảnh đó thì Ngọc Minh bị mẹ cấm cản yêu đương sớm là chuyện bình thường. Nhưng ngạc nhiên chưa, nó là đứa yêu đương nhiều nhất trong nhóm bọn tôi. Và lần nào bọn tôi cũng phải làm bình phong che mắt mẹ nó.

- Ủa rồi em có nghe theo mẹ không? -tôi hỏi ngược lại. Thấy Hoàng có vẻ ấp úng là nghi rồi. Aisss, sao thấy tức quá trời!

- Ôi sắp đến giờ đi học thêm rồi.

Hoàng còn chưa kịp trả lời thì Nguyệt đứng lên vội vàng thu dọn đồ.

- À ừ, thôi mày về đi, tao dọn nốt cho. -tôi vội nói.

- Minh, chở tao về.

- A, tao muốn hóng nữa.

- Hóng gì mà hóng, nhanh nhanh.

Bọn nó ồn ào một lúc mới ra được khỏi nhà tôi. Tiễn được đôi này đi bình yên cũng trở lại, tôi quay sang chất vấn Hoàng tiếp.

- Là ai?

- ...

- Em vẫn muốn giữ sự im lặng hả? Không nói là chúng ta sẽ tạm im lặng 1 ngày luôn.

Dù đã đe dọa nhưng con tin vẫn ngoan cố lắm.

- Gọi là gì nào? -Hoàng nở nụ cười gian xảo nắm lấy tay tôi. Thì ra là lên kế hoạch hết rồi, vừa không gian riêng tư, vừa kích sự tò mò của tôi.

- ...-Còn tôi bị cấm ngôn luôn rồi. Cứ trơ mắt nhìn ánh mắt mong đợi của Hoàng. Trông có khác gì ba đang chờ con gái gọi tên ba không?!

- Em vẫn muốn giữ sự im lặng hả? Không nói là chúng ta sẽ tạm im lặng 1 ngày luôn. -Hoàng đổi xưng hô ngay lập tức.

- ...

- Người lớn mà không biết giữ...

- Huhu anh ơi, đừng trêu em nữa. -tôi ngã gục vào lồng ngực của Hoàng bất lực nói. Chỉ biết giờ cả người tôi nóng bừng, tôi không có mặt mũi nào nhìn thẳng cậu nữa. Hoàng nghe xong được một lúc thì phá lên cười, ôm chặt lấy tôi. Và tôi vẫn không ngẩng lên nhìn mặt Hoàng được. Không sao, dù gì mọi chuyện cũng qua, sự ngại ngùng này cũng vậy. Aaa, nhưng đây đâu phải truyện mà đùng cái chuyển cảnh sang sáng hôm sau được.

- Đáng yêu quá à!!! -Hoàng vừa nói vừa lấy đầu dụi vào đầu tôi như một chú cún lớn vậy. -Nhưng mà em định như này mãi à?

Điều tôi hối hận nhất bây giờ không phải tự nguyện thay thế bạn thân cũ vào đội diễu hành chịu gian chịu khổ suốt một mùa hè mà là rúc đầu vào lòng cậu. Tôi có thể rúc vào rổ rau bên cạnh mà.

- ...im lặng đi!!!

- Đang định nói mẹ giới thiệu ai, nhưng mà...

- Không, nói đi!!!

- Con gái khó chiều ghê ấy!

- Em chiều ai nữa mà biết là khó?!- tôi ngẩng đầu nói thật nhanh rồi lại cúi tiếp.

- Gọi sai rồi.

- Aaaa, sao cứ bắt nạt... Anh ơi! -tôi thủ thỉ một cách bé nhất, nước mắt trong lòng tôi thì lênh láng rồi.

- Thật ra là mẹ định giới thiệu con của bạn mẹ, nhưng ba anh chen vào bảo là...

"-Anh có ông bạn thân ở Hà Nội, để anh giới thiệu con gái chú đấy.

- Hứ, em cũng có. Bạn này bằng tuổi con luôn.

- Bằng tuổi là chuyện thường rồi. Giờ phải chọn người hơn tuổi mà yêu. Tập làm người lớn dần.

- Bé của bạn thân anh lớn hơn Hoàng hả?

- Ừ. Lớn hơn 2 tuổi. Trước thấy ông đấy đăng ảnh con gái trên facebook, lớp 11 thì phải, học cái trường mà thằng Hoàng định thi vào này.

- Đâu em xem hình!... H-hưm, bé này xinh đấy chứ. Nhìn cái ánh mắt trông hút hồn thật! Càng nhìn càng cuốn.

- Anh có con mắt nhìn bạn mà. Xưa anh quen ông này là anh linh cảm con ông này không bình thường được.

...

- Con mới 15 tuổi thôi, chưa nghĩ đến yêu đương. Con lên phòng đây.

- Khoan, xem đã này."