Chí Tôn Kiếm Đế

Chương 27: Khách quan



Khách điếm Vạn Hoa.

Trong một gian phòng khách sang trọng Diệp Thanh cùng Diệp Mạnh Lăng ở cùng một chỗ.

Bên ngoài, sắc trời đã tối xuống.

Diệp Thanh ngồi ở trên giường, vừa đang định giục muội muội đi ngủ sớm thì đột nhiên Diệp Mạnh Lăng ôn nhu nói:

“Ca ca, huynh cũng đã mệt mỏi cả ngày rồi, muội đi ra bên ngoài múc nước, vào rửa chân cho huynh nha”

“Còn có, vết thương trên người huynh cũng cần phải xử lý mới được.”

Trong lúc Diệp Mạnh Lăng nói chuyện, trên mặt hiện lên nụ cười ôn nhu.

Thấy cô nói như vậy, không hiểu vì sao, trong lòng hắn lại dâng lên cảm giác đau lòng vô cớ.

Trước kia, khi Diệp Thanh ở tại Diệp gia, ban ngày thì dốc sức ở bên ngoài làm việc.

Đến đêm tối muộn mới trở về, trên người luôn là vết thương chồng chất lên nhau.

Muội muội cũng sẽ vì Diệp Thanh xử lý vết thương.

Giúp Diệp Thanh rửa chân.

Để Diệp Thanh có thể yên bình chìm vào giấc ngủ.

“Muội muội ngốc, chuyện như đi múc nước, không cần muội tự mình đi, gọi tiểu nhị của khách điếm mang đến là được rồi.”

Diệp Thanh cười cười, sờ sờ cái đầu nhỏ của cô bé.

“Nhưng mà, muội muốn tự mình làm chút chuyện gì đó cho ca ca mà.” Diệp Mạnh Lăng khế bĩu môi.

“Ca ca biết muội rất ngoan, ca đi gọi một tiếng, rất nhanh tiểu nhị của khách điếm sẽ đưa nước đến" Diệp Thanh ôn nhu nói.

“Vâng, à, ngoại trừ nước, còn cần thêm băng gạc nữa.” “Tiểu nhị, đến đây một chút.”

Diệp Thanh hô lên một tiếng.

“Khách quan, đến đây.”

Rất nhanh, có một tiểu nhị của khách điếm Vạn hoa chạy đến trước mặt bọn họ.

“Khách quan, xin hỏi ngài cần gì ạ?” Vẻ mặt tiểu nhị tươi cười. “Tôi muốn một chậu nước nóng, không cần quá nóng.”

“Còn có cần thêm một số băng gạc, một ít kim sang dược ta”

nữa: Diệp Mạnh Lăng nghiêm túc nói. “Không ổn.” Đột nhiên, sắc mặt Diệp Thanh tối sầm lại.

Hắn phát hiện trên người của tên tiểu nhị này phát ra một luông hào quang khá yếu ớt.

Tên này là võ giải

Hắn là võ giả đã luyện đến Luyện Thể cấp chín. Sắc mặt Diệp Thanh lập tức thay đổi.

“Muội muội, mau đến đây.”

Trong lúc nói chuyện Diệp Thanh cũng lập tức xông ra ngoài.

Diệp Mạnh Lăng vẫn chưa phản ứng kịp chuyện gì đang xảy ra thì đã bị tên tiểu nhị vừa nãy bắt lấy cánh tay. Sau đó, nhanh chóng chạy ra bên ngoài.

Ở cách khách điếm không xa, còn có những cường giả khác đã đợi sẵn để tiếp ứng cho gã ta.

Trong số các cường giả đó, thậm chí còn có người đã đạt đến cảnh giới Ngưng Nguyên.

“Vút”

Sau một khắc Diệp Thanh bước ra, trong chớp mắt đã nhanh chóng đuổi theo.

“Âm ầm”