Chị Vợ, Anh Yêu Em

Chương 145-4: Bủa vây (4)



Những ngày trước buổi lễ đính hôn với Lưu Uyển Linh là những ngày sóng gió của Đoàn Nam Phong. Ngay khi biết được tin tức về việc Klimet hủy đơn hàng thì anh phải cất công một chuyến bay sang Moscow( Mát-xcơ-va) tìm hắn hỏi chuyện.

Đoàn Nam Phong chưa gặp được Klimet thì lại vô tình nhìn thấy Băng Thanh sánh bước cùng hắn đi vào khách sạn cho nên anh không đến gặp hắn nữa và cũng từ đó trở mặt luôn với Klimet. Về sau Klimet biết ra lô vũ khí của Lưu Trọng Thiên là hàng ăn cắp của Đoàn Nam Phong thì đã ngã giá mua lại lô vũ khí đó nhưng lúc đó Đoàn Nam Phong đã không bán cho hắn nữa.

Chỉ có điều, đó là việc xảy ra một năm sau khi Đoàn Nam Phong đã ở cạnh Tinh Vân. Còn hiện tại mất đi đơn hàng lớn của Klimet thì anh gặp vấn đề vô cùng đáng ngại trong chuyện xoay vòng vốn.

Tuy nhiên anh vẫn không hoãn lại lễ đính hôn với Lưu Uyển Linh dù rằng biết Lưu Trọng Thiên phía sau phỗng tay trên của mình. Bởi vì anh yêu cô ấy. Đúng hơn là tưởng rằng bản thân anh yêu cô ấy.

“Nam Phong, anh nhất định phải lấy em sao?” - Lưu Uyển Linh đứng trước mặt Đoàn Nam Phong vào đêm trước ngày lễ đính hôn, nghiêm túc hỏi.

Đoàn Nam Phong không do dự, anh mỉm cười gật đầu nói: “Dù xảy ra bất kỳ chuyện gì. Dù anh trai em và ba em tính toán cái gì thì anh cũng vẫn lấy em.”

“Vì sao?” - Cô gái nhỏ giọng hỏi.

“Vì anh yêu em.” - Đoàn Nam Phong nghiêm túc đáp.

“Nhưng em... em không yêu anh.” - Lưu Uyển Linh ậm ờ ngần ngại nói.

Đoàn Nam Phong lúc này đã ôm cô vào lòng, ôn nhu mà nói rằng: “Chỉ cần anh yêu em anh sẽ bao dung tất cả mọi sai lầm trong quá khứ của em. Uyển Linh, hãy cho anh một cơ hội có được không?”

Lưu Uyển Linh đứng bất động, để mặc cho Đoàn Nam Phong ôm cô vào lòng. Lúc này, cô cũng không biết bản thân nên làm thế nào cho đúng. Cô không ghen với quá khứ của anh và Băng Thanh, nhưng cô thấy khó chịu về chuyện trăng hoa của anh. Cô không chấp nhận nổi cũng không muốn chấp nhận chuyện này.

Điều cô muốn là ở cùng người cô yêu nhưng người ấy lại muốn cô có hôn nhân vỏ bọc. Vỏ bọc hôn nhân với Đoàn Nam Phong là cái vỏ tốt để che đậy quan hệ không thể công khai. Chỉ là cô không muốn lừa dối người đàn ông hết mực yêu mình.

Nghĩ vậy cho nên Lưu Uyển Linh đã xô anh ra và lắc đầu cương quyết nói: “Không, không thể. Chúng ta không thể ở bên nhau được. Tôi không yêu anh. Tôi không thể lấy anh.”

“Uyển Linh, em đừng cố chấp nữa được không?” - Đoàn Nam Phong lớn giọng chặn lại suy nghĩ lệch lạc của Lưu Uyển Linh.

Nhưng trước thái độ cương quyết của cô, anh chỉ còn có thể lên giọng hăm dọa: “Anh không muốn tranh cãi chuyện này với em. Nếu trong buổi lễ đính hôn mà em không đến thì cả nhà của em sẽ không có ngày sống yên.”

Lưu Uyển Linh giương đôi mắt to của mình nhìn Đoàn Nam Phong trân trối. Cô không dám nghĩ ở vào thời đại này mà bản thân mình còn không có một chút tự do trong hôn nhân. Hơn nữa cô càng không dám tin rằng người đàn ông ôn nhu lịch lãm luôn ở cạnh chăm sóc cô quan tâm cô suốt mấy năm qua lại có thể đem tính mạng cả nhà cô ra dọa dẫm. Bị đẩy vào bước đường cùng, Lưu Uyển Linh đành nghĩ đến cách bỏ trốn để thoát thân.