Chiếm Hữu

Chương 4: Lần đầu của thiếu nữ



Người đàn ông lấy trong tủ ra một sợi dây thừng bản to giống dùng để trói động vật hoang dã, anh trói chặt hai tay Hà Nhi cố định trên đầu giường để ngăn cô bỏ trốn, rồi nhanh chóng cúi xuống hôn mạnh lấy đôi môi ngọt ngào định cầu xin của cô...

"Ứm...ư..."

Khương Hà Nhi hoảng loạn liền cắn mạnh vào môi Lê Tử Trung khiến anh phẫn nộ giáng xuống mặt cô một cái tát đau điếng khiến đầu óc cô choáng váng. Dù sao sức lực của anh so với một người phụ nữ mỏng manh như cô là quá lớn...

Lê Tử Trung dùng lực xé nát chiếc áo phông trên người cô, lại mạnh bạo kéo quần đùi cô xuống, đến quần lót cũng bị kéo theo. Để lộ ra vùng kín hồng đẹp đẽ có một lớp lông mao. Trên người cô chỉ còn chiếc áo ngực.

"Đừng mà!" Cô cố giãy, nhưng tay đã bị trói chặt trên đầu giường.

Lê Tử Trung cố tình dùng lực đẩy mạnh cái áo ngực cô đang mặc mà hôn xuống bộ ngực đẫy đà của cô, từng cái hôn lạnh băng rơi xuống.

"Không...không...cứu với...không...!"

Khương Hà Nhi sợ hãi rơi nước mắt, cô liên tục vặn vẹo thân thể để tránh những cái hôn mạnh của anh. Chưa bao giờ cô cảm thấy tủi nhục đến bất lực như thế...

Lê Tử Trung vẫn mặc kệ lời cầu xin vụn vặt của Khương Hà Nhi, anh hé miệng ngậm nụ hoa đỏ ửng trước ngực cô khiến nó bị bảo phủ bởi nước bọt, trở trở nên căng bóng. Bàn tay kia cũng không rảnh rỗi nhào nặn một bên ngực trắng mềm khiến nó đỏ ửng in hằn dấu tay người đàn ông.

Xúc cảm lạ lẫm khi được chạm vào phụ nữ khích thích mạnh mẽ đến giác quan của người đàn ông làm anh trở nên điên cuồng hơn bao giờ hết...

Khương Hà Nhi liên tục lắc đầu muốn thoát ra khỏi sợi dây thừng để chạy trốn nhưng cô không thể. Mặc kệ những khoái cảm từ nãy đến giờ Lê Tử Trung cố tình kích thích thì cảm giác duy nhất mà cô nhận thức được chính là sợ hãi...

"Đừng mà...đừng làm vậy với tôi...xin anh!"

Lê Tử Trung tìm đến nơi riêng tư nhất của thiếu nữ mà liê. tục chà xát kích thích, Khương Hà Nhi nhắm chặt mắt, muốn khép hai chân nhưng lại bị anh banh ra. Chỉ vừa trêu đùa một lúc nơi đó đã chảy ra chất lỏng, anh cho một ngón tay vào hoa h.uyệt ra sức chọc ngoáy khiến Hà Nhi hét lớn, nơi ấy thít chặt đến mức khiến anh chỉ muốn nhét c.ự vật nóng hổi đã sớm căng trướng vào để tận hưởng khoái lạc bất tận.

"A...đừng mà...cầu xin anh...dừng lại đi làm ơn...!"

"Á...A....ĐAU...!"

Vì chưa mở rộng đủ mà Lê Tử Trung đã nhét c.ự vật thô cứng nóng hổi vào hoa h.uyệt chưa từng khai phá khiến cô hét lớn đau đớn.

Lần đầu tiên mà Khương Hà Nhi muốn dành cho người mình yêu lại tàn nhẫn bị lấy mất bởi một kẻ như vậy...hay nói đúng hơn cô bị cưỡng h.iếp.

"Đau...đau...a....đau quá....!"

Anh mặc kệ cô kêu đau liên tục, dùng tay dang rộng hai chân cô sang một bên để đẩy c.ự vật vào sâu hơn. Dường như vừa đụng vào thứ gì đó bên trong khiến anh rùng mình, còn cô run rẩy nhìn chăm chăm về phía hắn...

"Không...không...Á...!"

Lê Tử Trung cố tình đẩy mạnh một cái khiến màng tr.inh của cô bị rách ngay lập tức, máu xử nữ theo c.ự vật chảy xuống bên đùi...

"Đau...quá!"

Anh tiếp tục đâm mạnh vào bên trong thân thể của cô mặc kệ cô cầu xin, anh không ngờ cô gái nhỏ này lại đem đến khoái cảm mãnh liệt chưa từng có trước đây. Huống chi cơ thể cô lại vô cùng nhỏ bé, chỉ nằm gọn trong lòng anh.

Khương Hà Nhi ngoài khóc và xin tha ra thì cô không biết nên làm gì khác, rõ ràng cô đã bảo cô đau rồi tại sao anh không chịu dừng lại cơ chứ. Dáng vẻ học trưởng chân chính năm đó hôm nay đã bị vỡ nát. Cô đã thấy được con người thật của Lê Tử Trung.

Lê Tử Trung theo bản năng chỉ biết cúi xuống cắn nhẹ lên cổ Hà Nhi, hai tay xoa bóp ngực cô, kẹp đầu nhủ trong hai ngón tay mà vân vê.

Dịch thủy không ngừng tiết ra giúp việc di chuyển trơn tru hơn, c.ự vật bị tường thịt chèn ép khiến người đàn ông hít thở cũng khó khăn. Da đầu cô tê dại, cơn đau chuyển hóa thành khoái cảm, cô ngậm chặt miệng để không phát ra những thanh âm xấu hổ.

Lê Tử Trung vừa đâm mạnh vào vừa cúi xuống gặm cắn cái cổ thơm tho của cô, cả cơ thể của cô cứ liên tục tỏa ra mùi hương gợi tình khiến đầu óc anh điên đảo. Bây giờ ngoài việc đưa c.ự vật khám phá vào nơi chật hẹp bên trong cơ thể cô thì không thể suy nghĩ thêm được bất cứ điều gì khác...

Lê Tử Trung ra vào thêm mấy chục cái nữa mới bắn ra, nhưng anh lại bắn trực tiếp vào bên trong cơ thể của Khương Hà Nhi khiến cô run lên từng hồi.