Lúc này Vũ Hoàng Minh đang xem phòng ở biệt thự Vọng Long.
Tuy rằng đã trang trí phòng xong, nhưng vẫn còn thiếu một ít vật dụng.
Anh đã mua, hiện tại đang cho người đưa vào.
Bỗng nhiên nhận được điện thoại của Sở Thanh Nam, trong mắt anh có chút nghỉ ngờ.
“Như thế nào?”
“Vũ gia, đã điều tra ra tin tức, hai tướng quân hôm qua đáp xuống thành phố Vân Xuyên, một là Tiêu Dương, một là Kim Diệu trấn thủ thành phố Vân Xuyên.”
Nghe vậy, trên gương mặt Vũ Hoàng Minh lộ ra sự lạnh lẽo.
Xem ra, giống với anh đoán.
Người đứng sau lưng Trần Văn này, có quan hệ khác với Tiêu Dương.
“Còn có?”
“Kim Diệu này mở tiệc mừng thọ chiêu đãi rất nhiều người giàu có, chuẩn bị tổ chức mừng thọ năm mươi tuổi, tổ chức tiệc to.”
ÖO?
Nghe đến đó, Vũ Hoàng Minh hơi hơi nhíu mày lại.
Mở tiệc to?
Sau đó ánh mắt nheo lại, cười lạnh một tiếng: “Xem ra, đây là một Hồng Môn Yến rồi.”
“Vâng, Vũ gia, có muốn tôi qua đó cảnh cáo ông ta không?”
Chức vị của Sở Thanh Nam là cấp bậc ba sao, một trung tướng quân nho nhỏ, trong mắt anh ta chả là cái rắm gì.
“Không cần, nếu bọn họ muốn tổ chức Hồng Môn Yến, vậy để cho bọn họ làm xong đi.”
“Vừa lúc, diệt sạch!”
Đang lo nên diệt bọn họ thế nào, hiện tại xem ra, lá gan bọn họ đúng là lớn, cư nhiên đến thành phố Vân Xuyên mở Hồng Môn Yến.
Nếu như vậy, chính mình sẽ đưa bọn họ một món quà to.