Tuy nhiên, những lời Vũ Hoàng Minh vừa nói lại càng khơi dậy sự tò mò trong lòng cô.
Hoàng Minh, anh đang giấu em điều gì?
Cô mong đợi, cô hồi hộp.
Ba ngày sau, chính là đám cưới của cô.
Có thể nói đây là ngày trọng đại nhất trong cuộc đời của cô.
“Đúng rồi Hoàng Minh, anh đặt khách sạn ở đâu?”
Tô Thanh Trúc ngước nhìn Vũ Hoàng Minh.
Thẻ ngân hàng mà cô đưa cho Vũ Hoàng Minh chỉ có 3 tỷ trong đó.
Không mong đợi có thể đặt được một khách sạn như Thịnh Thế Hoa Đình, nhưng cũng có thể đặt được một khách sạn tốt.
Còn xe hay gì đó thì cứ trực tiếp thuê, thay vì mua mà không phải tốn nhiều tiền.
Thuê xe không tốn nhiều chỉ phí.
“Ở Thịnh Thế Hoa Đình, ð Vân Xuyên cũng chỉ ưng khách sạn này, những cái khác không đạt tiêu chuẩn. Đám cưới của anh và em sao có thể tổ chức ð trong một khách sạn nhỏ chứ.”
Vũ Hoàng Minh véo mặt cô một cách âu yếm.
“Hả? Anh lấy tiền ở đâu, em cho anh có lẽ là không đủ đúng không?”
Tô Thanh Trúc có chút tò mò nhìn anh.
“Không phải vừa mới nói xong sao? Em muốn cái gì, ngày hôn lễ anh sẽ nói cho em biết.”
Nghe vậy, Tô Thanh Trúc phải nghiêm khắc nhìn anh.