Chiến Long Vô Song

Chương 754



Sau khi Trần Ninh và những người khác đến ngồi máy bay đặc chủng đến Tô Hàng, thì Lý Vãn Tình đã bố trí ba chiếc trực thăng thương dụng đợi bọn họ ở Tô Hàng,

nhỏm người Trần Ninh lập tức ngồi trực thăng thương dụng đến giải cứu Điển Chử.

Diệp Thiên Tinh nhìn thấy trên đầu xuất hiện ba chiếc trực thăng, nhận ra tình hình không ổn rồi.

Hắn ta rút ra một con dao găm, nhanh như chớp lao về phía Điển Chử, hắn ta định dùng một nhát dao

kết thúc sinh mạng của Điển Chử, phải lấy được mấy cuốn sổ rồi tính sau.

Điển Chử lúc này đây đã sức cùng lực kiệt!

Diệp Thiên Tinh lại là một cao thủ hạng nhất trong quân đội,

Điển Chử không thể nào phản kháng lại đòn tấn công đòi mạng của Diệp Thiên Hưng.

Mắt thấy Điển Chử sắp chết dưới con dao của Diệp Thiên Tinh.

Nhưng, ngay vào thời khắc ấy.

Từ trên chiếc trực thảng bay cách mặt đất 20 mét, một bỏng người trực tiếp nhảy xuống, từ trên trời giáng xuống.

Diệp Thiên Tinh nghe thấy tiếng gió xé trên đầu thì kinh ngạc, vội vàng ngẩng đầu lên.

Hắn ta vừa ngẩng đầu lên thì bóng người nhảy xuống từ trực thăng lập tức tung một cú đá trên không trúng vào đầu hắn ta.

Đùng!

Đầu của Diệp Thiên Tinh trực tiếp bị đá nát tại chỗ, hắn ta vẫn chưa kịp hét lên thì đã mất mạng.

Còn người đã nhảy ra khỏi chiếc trực thăng, lấy đầu của hắn ta làm điểm tựa, vững vàng hạ cánh trên mặt đất.

Ai, ai là người đã nhảy xuống từ trực thăng đang bay cách mặt đất 20 mét?

Ai, ai là người tung cú đá trên không vào đầu Diệp Thiên Tinh?

Ai, ai là người chỉ trong tích tắc đã cứu được Điển Chử.

Mọi người có mặt ở đó đều trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc nhìn bỏng dáng cao ráo kia.

Người đàn ông đó có dáng người cao lớn, đôi mắt sáng như sao trời.

Anh mặc một bộ quân phục màu trắng viền vàng, quân hàm trên vai anh có hình quốc huy và một thanh gươm sắc bén.

Đây là quân phục của Thiếu soái!

Mọi người ở đó đều nhìn về phía Trần Ninh, từng tiến hô kinh ngạc vang lên:

"Đó là quân phục của Thiếu soái.

Ngài chính là Thiếu soái của Bắc Cảnh, là chiến thần Hoa Hạ đỏ."

Thiếu soái Bắc Cảnh!

Chiến thần Hoa Hạ!

Thuộc hạ của Diệp Thiên Tinh vốn muốn động thủ, nghe vậy thì đều tái mặt vì sợ hãi, không ai dám hấp tấp hành động.

Đúng lúc này, nhóm Bát Hồ Vệ và Thập Bát Kỵ của Bắc Cảnh cũng ném dây từ trực thăng xuống và điêu luyện trượt xuống.

Nhóm Bát Hổ Vệ và Thập Bát Kỵ của Bắc Cảnh đều cầm súng tiểu liên, đòng thanh hét lớn:

"Thiếu soái đến, không ai được phép nhúc nhích. Kẻ nào dám động đậy, giết không tha!"

Trần Ninh nhìn thấy hiện trường vô cùng hỗn độn, trên đất nằm la liệt cả trăm tên, tiệm mì bò bị nổ tung,

Điển Chử bị thương người đầy máu, ánh mắt anh hiếm khi để lộ ra ngọn lửa giận.

Hai Hổ Vệ đi lên đón Điển Chử, muốn đỡ lấy Điển Chử: "Đội trưởng, Thiếu soái đến rồi, anh không sao rồi..."

Nhưng mà, Điển Chử lúc này hầu như không nhìn thấy gì nữa, lỗ tai cũng đã điếc, hoàn toàn không thể phân biệt đâu là địch đâu là ta.

Anh hung hăng đá văng hai người Hổ Vệ, sống chết giữ chặt chiếc túi, từ trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp:

"Ai đến gần tao đều phải chết..."

»N h ảy hố truyện» I Chiến long vô song tại nhayho.com để ủng hộ chúng mình.

Hai Hổ Vệ kinh ngạc không hiểu gì, ôm ngực đứng dậy, những Hổ Vệ khác thấy vậy cũng định bước tới, muốn khống chế Điển Chử trước.

Trần Ninh ngăn họ lại, tự mình đi về phía Điển Chử.

Điển Chử nhìn thấy có bóng người lay động trước mặt, biết lại có người tiến về phía mình, anh lập tức giơ tay đấm mạnh về phía mặt Trần Ninh.

Trần Ninh vung tay lên, bắt được nắm đấm của Điển Chử, sau đó ôm

chặt lấy đối phương, ghé sát đến trước mặt anh, trầm giọng nói: "Điển Chử, là tôi!"

Tai của Điển Chử bị điếc do vụ nổ ban nãt nên không thể nghe thấy âm thanh gì.

Nhưng mà anh cảm nhận được điều gì đó từ cái ôm của Trần Ninh.

Cả người anh run lên, nâng khuôn mặt nhuốm máu của mình lên, đưa tay sờ sờ đường nét khuôn mặt của Trần Ninh, kích động đến ngay cả giọng nói cũng run rẩy: "Thiếu... thiếu soái?"

“Là tôi!” Trần Ninh trầm giọng nói: “Giao đồ cho tôi, để anh em đưa anh đi chữa trị.”

Điển Chử mò mẫm khuôn mặt của Trần Ninh, cuối cùng xác nhận được rằng anh chính là Thiếu soái.

Lúc này anh mới giao chiếc túi nhuốm đầy máu tươi trong tay mình cho Trần Ninh, nhếch miệng nỡ một nụ cười, sau đó lập tức ngất xỉu.