Chiến Thần Điện Hạ

Chương 26: Cháu không hài lòng à?



Nếu có được dự án này, không lâu sau, nhà họ Vương sẽ trở thành gia tộc danh giá hạng nhất.

Ngược lại, vì thời gian trước đó nhà họ Vương đã đầu tư rất nhiều khiến cả tập đoàn Vương thị tổn thương nguyên khí vì dự án này.

Lúc bấy giờ, tại biệt thự nhà họ Vương.

“Cháu làm ăn cái kiểu gì vậy! Tại, tại sao Vinh Đỉnh đòi hủy hợp đồng? Có phải cháu đã chọc giận người của Vinh Đỉnh không? Khụ khụ!”

Trong biệt thự nhà họ Vương, bà cụ đang lớn tiếng chất vấn Vương Húc ở bên dưới, vì quá kích động nên bà ta ho dữ dội.

“Bà nội ơi, không thể trách cháu được, cháu đút lót cho người của Vinh Đỉnh cả rồi, lần này đối phương đơn phương chấm dứt hợp đồng!”

Vương Húc sắp khóc đến nơi.

Vốn dĩ việc bà nội cướp dự án này từ tay Vương Tuệ Lâm rồi đưa cho anh ta đã bị người ta dị nghị.

Thế mà bây giờ thậm chí dự án còn biến thành công cốc trong tay anh ta.

Lúc này Vương Húc thực sự cảm thấy muốn chết.

“Thế Vinh Đỉnh có nói rằng rốt cuộc tại sao họ hủy hợp đồng không?”

Bà cụ thở dốc mà hỏi.

Vương Húc chua chát đáp: “Sau này cháu tìm người để hỏi thăm, nghe nói họ đã tìm được đơn vị hợp tác tốt hơn nên không cần chúng ta nữa!”

Bà cụ nhíu mày sau đó thở dài một tiếng: “Bây giờ kế hoạch của chúng ta chỉ có thể giảm thiểu thiệt hại xuống mức thấp nhất. Cháu cầm hợp đồng đi tìm Vinh Đỉnh đòi tiền bồi thường hủy hợp đồng đi!”

Bà cụ xua xua tay ra lệnh.

Sắc mặt Vương Húc lập tức xị ra, anh ta khóc lóc nói: “Bà nội ơi, không, không có tiền đền bù hợp đồng. Họ đưa thêm một thỏa thuận bổ sung, cháu không ngờ nó là một cái bẫy!”

“Sao cơ? Không có tiền bồi thường hợp đồng? Lúc ký hợp đồng cháu không biết đọc à?”

Bà cụ tức đến mức suýt tắt thở, quơ lấy một cái cốc đập xuống nghe “choang” một tiếng.

“Cái thứ không được tích sự gì! Nếu cháu có một nửa năng lực của Tuệ Lâm thì bà cũng không phải lo lắng đến mức này!”

“Cút ra ngoài kia mà quỳ xuống cho bà!”

Bà cụ tức đến mức liên tục gõ cây gậy xuống sàn, Vương Húc sợ đến mức vội vàng chạy sang một bên rồi quỳ xuống.

“Người đâu, điều tra cho tôi, công ty mới hợp tác cùng Vinh Đỉnh là ai? Tôi muốn xem thử rốt cuộc ai âm thầm tính kế sau lưng nhà họ Vương!”

Bà cụ lạnh lùng dặn dò cấp dưới.

Bầu không khí trong biệt thự cực kỳ nghiêm trọng, chưa đầy nửa tiếng đã nghe ngóng được tin tức.

Hóa ra là một công ty mới tên là “Tân Tư Vận”, mà bà chủ của nó chính là cháu gái của bà ta, Vương Tuệ Lâm!

“Hay lắm Vương Tuệ Lâm, hóa ra là mày giở trò sau lưng!”

Vương Húc lập tức bò dậy, biểu cảm rất phẫn nộ.

“Bà nội ơi, con nhỏ Vương Tuệ Lâm này là một đứa vô ơn, dám nẫng mất việc làm ăn của gia đình ta, đúng là quá tệ bạc. Bà nhất định phải trừng trị nó!”

Sắc mặt bà cụ cực kỳ âm u, xua tay ra lệnh: “Gọi điện thoại cho Tuệ Lâm, bảo nó lập tức tới gặp ta!”

Được một lúc, Vương Tuệ Lâm đã đến, lúc này tất cả người nhà họ Vương cũng tề tựu. Nhìn trận địa này, Vương Tuệ Lâm cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Thực ra cô ấy đã đoán trước được rằng thế nào rồi nhà họ Vương cũng biết, đồng thời cũng chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.

Nếu đã quyết định tiến hành sự việc của công ty mới thì không thể lùi bước, cũng không thể hối hận.

“Tuệ Lâm, bà cần một lời giải thích của cháu!”

Bà lão sa sầm mặt mũi.

Vương Tuệ Lâm cắn môi, nhưng vẫn hùng hồn đáp trả: “Bà nội muốn cháu giải thích gì đây, bây giờ cháu đã không còn là tổng giám đốc của Tư Vận, chẳng lẽ cháu tự mở công ty cũng không được à?”

“Hỗn hào! Vương Tuệ Lâm, mày nói năng với bà nội thế à! Ban nãy tao gọi điện thoại mới biết, mày lôi kéo toàn bộ nhóm thiết kế của Tư Vận đi rồi. Hành vi của mày là thế nào đây hả? Mày đang đào rỗng cái gia tộc này! Cái thứ vô ơn, mày thấy mày xứng đáng với nhà họ Vương của tao không?”

Vương Húc lớn tiếng chỉ trích.

“Được rồi được rồi!”

Bà lão xua xua tay, chăm chú nhìn thẳng vào Vương Tuệ Lâm: “Tuệ Lâm, bà nội chỉ mong cháu nhìn cho rõ ràng, cháu họ Vương. Đánh gãy chân cũng sẽ tổn thương tới gân cốt, bất kể thế nào, cháu cũng là con gái của nhà họ Vương. Đứng trước lợi ích cá nhân, có một số thứ phải vì đại cục của nhà họ Vương trước. Thế này đi, cháu giao công ty mới ra, vẫn giao cho anh họ của cháu, bà sẽ không truy cứu sự việc trước kia nữa!”

Được một lúc, Vương Tuệ Lâm đã đến, lúc này tất cả người nhà họ Vương cũng tề tựu. Nhìn trận địa này, Vương Tuệ Lâm cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Thực ra cô ấy đã đoán trước được rằng thế nào rồi nhà họ Vương cũng biết, đồng thời cũng chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.

Nếu đã quyết định tiến hành sự việc của công ty mới thì không thể lùi bước, cũng không thể hối hận.

“Tuệ Lâm, bà cần một lời giải thích của cháu!”

Bà lão sa sầm mặt mũi.

Vương Tuệ Lâm cắn môi, nhưng vẫn hùng hồn đáp trả: “Bà nội muốn cháu giải thích gì đây, bây giờ cháu đã không còn là tổng giám đốc của Tư Vận, chẳng lẽ cháu tự mở công ty cũng không được à?”

“Hỗn hào! Vương Tuệ Lâm, mày nói năng với bà nội thế à! Ban nãy tao gọi điện thoại mới biết, mày lôi kéo toàn bộ nhóm thiết kế của Tư Vận đi rồi. Hành vi của mày là thế nào đây hả? Mày đang đào rỗng cái gia tộc này! Cái thứ vô ơn, mày thấy mày xứng đáng với nhà họ Vương của tao không?”

Vương Húc lớn tiếng chỉ trích.

“Được rồi được rồi!”

Bà lão xua xua tay, chăm chú nhìn thẳng vào Vương Tuệ Lâm: “Tuệ Lâm, bà nội chỉ mong cháu nhìn cho rõ ràng, cháu họ Vương. Đánh gãy chân cũng sẽ tổn thương tới gân cốt, bất kể thế nào, cháu cũng là con gái của nhà họ Vương. Đứng trước lợi ích cá nhân, có một số thứ phải vì đại cục của nhà họ Vương trước. Thế này đi, cháu giao công ty mới ra, vẫn giao cho anh họ của cháu, bà sẽ không truy cứu sự việc trước kia nữa!”

“Ha ha!”

Vương Tuệ Lâm bật cười.

Cảm giác như lạc mất hồn phách.

“Sao thế, cháu không bằng lòng à?”

Bà cụ khẽ nhíu mày.

- ---------------------------