Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 108: Cẩn trọng lời nói



Triệu Nhã Lan thở dài: “Vấn đề chỉ là Tử Nhiễm, nếu con bé biết, nó nhất định sẽ không đồng ý.”

“Vậy thì hãy giữ bí mật trước, nói với nó rằng bên sòng bạc đồng ý cho chúng ta thêm vài ngày. Hãy lừa Diệp Quân Lâm qua đây và để cậu ta đi thay vì tôi!” Lý Văn Uyên nói.

“Nếu thế, ông cần phải gọi bố và những người khác đến và gây áp lực một chút cho Diệp Quân Lâm. Họ đã tìm Diệp Quân Lâm một ngày, nhưng vẫn chưa tìm thấy.” Triệu Nhã Lan lại nói.

Sau khi Lý Tử Nhiễm nghe tin được hoãn lại vài ngày, cô cảm thấy nhẹ nhõm, tạm thời bình tĩnh tiếp tục nghĩ cách giải quyết.

Lý Thiên Hạo biết được đã tìm thấy Diệp Quân Lâm, liền lập tức chạy tới.

Sau đó, Lý Văn Uyên gọi lại cho Vương Lão Bát và hỏi liệu có thể dùng Diệp Quân Lâm để thay thế ông ấy không.

Vương Lão Bát vui vẻ đồng ý.

Sau khi cúp điện thoại, Vương Lão Bát gọi cho Tiêu Thiên Long.

“Cậu chủ, như cậu dự đoán, nhà họ Lý đã đưa Diệp Quân Lâm ra thay thế.”Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!

“Tốt lắm, từ từ tra tấn Diệp Quân Lâm, ngày mai gửi cho tôi đoạn video chặt ngón tay của hắn.”

Chỉ nghe thấy giọng nói lạnh lùng và điên cuồng của Tiêu Thiên Long qua điện thoại.

Diệp Quân Lâm đang ngồi suy nghĩ thì Lý Văn Uyên gọi đến.

“Quân Lâm mau đến đây. Mọi chuyện đã xoay chuyển. Trực tiếp tới sòng bạc.”

Sau khi cúp máy, Diệp Quân Lâm rất ngạc nhiên, tuy nhiên vẫn đi thẳng tới sòng bạc ngầm.

Khi anh đến nơi, anh thấy Lý Thiên Hạo và mọi người đều ở đó. Vừa thấy anh, Lý Thiên Hạo cùng nhiều người lập tức lao tới, xô đẩy anh.

“Tên khốn này. Đồ cầm thú. Mất 300 triệu vì đánh bạc sao?

Chết tiệt. Muốn giết nhà họ Lý của chúng ta sao?”

“Họ Lý sắp bị tiêu diệt trong tay ngươi! Ta thật muốn giết ngươi!”

Lúc này, Diệp Quân Lâm hoàn toàn sững sờ.

Nhìn mọi người một cách khó tin. Tại sao anh lại trở thành người đánh bạc?

Nhìn thấy dáng vẻ không tự nhiên của Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan cách đó không xa, anh lập tức hiểu ra.

Họ đã đồ lỗi cho anh.

Lý Thiên Hạo và những người khác không biết sự thật chắc chắn sẽ trút giận lên đầu anh.

Lý Văn Uyên nhân cơ hội đi tới, tức giận nói: “Diệp Quân Lâm, cậu tự mình lo liệu đi!”

“Đúng vậy. Chuyện này mày phải tự gánh chịu lấy.” Lý Thiên Hạo và những người khác tức giận nói.

Lý Văn Uyên kéo Diệp Quân Lâm sang một bên, nghiêm khắc nói: “Bây giờ cậu phải thay tôi tới gặp Vương Lão Bát. Nếu cậu không đi, tôi sẽ bắt cậu ly hôn với Tử Nhiễm. Trong tay tôi có cả hộ khẩu và giấy đăng ký kết hôn của cậu. Tôi nói được là làm được.”

“Mau đồng ý đi. Thiếu một ngón tay cũng không sao đâu.” Lý Văn Uyên tiếp tục thì thào.

Diệp Quân Lâm rùng mình ớn lạnh.

Lúc này, anh chỉ có thể cảm thấy sự thờ ơ vô cảm của loài người. Vào thời khắc quan trọng, họ sẵn sàng đẩy anh ra chết thay.

Nếu không phải vì Lý Tử Nhiễm, anh sẽ không thể ở trong gia đình này dù chỉ một chút.

“Sao còn chần chừ gì nữa? Để nó ra ngoài tự giải quyết mọi chuyện đi.” Lý Thiên Hạo thúc giục.

Lúc này, Vương Lão Bát cùng đám tay chân của ông ta đã tới, lập tức vây xung quanh Diệp Quân Lâm và những người nhà họ Lý.

“Ông ta đến rồi!” Lý Văn Uyên khẽ nói.

Rồi trước khi Diệp Quân Lâm kịp phản ứng, anh đã bị Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan đầy ra phía trước.

Vương Lão Bát cười chế nhạo: “Diệp Quân Lâm phải không? Mau đi thôi.”

Cứ như vậy, Diệp Quân Lâm đã bị người của Vương Lão Bát bắt đi.

Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan thở phào nhẹ nhõm. Họ đã có thể an tâm.

“Nhanh lên. Đừng làm liên lụy chúng tôi nữa.” Lý Văn Uyên nói, sau đó lập tức cùng vợ rời đi. Họ rất sợ Vương Lão Bát sẽ đổi ý mà quay lại.