Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1098



Đàm Hành Ba thở hổn hển vì tức giận.

Không thể tưởng tượng được nhà họ Chí lại khiêu khích bọn họ thế này?

Ngay cả dòng họ Hoàng tộc nhà họ Cố cũng không dám làm vậy.

Đám người nhanh chóng nhấc Thẩm Trạch Lâm ra khỏi quan tài.

“Là kẻ nào đã ra tay?”

Thẩm Trường Sinh hỏi.

“Là con riêng của Chí Oánh – Diệp Quân Lâm!”

Thẩm Trường Sinh nghiến răng.

Anh ta sẽ luôn ghi nhớ mối thù này.

Anh ta sẽ không bao giờ bỏ qua cho Diệp Quân Lâm một cách dễ dàng.

“Nhà họ Chí quá tự phụ rồi, chúng còn dám để một đứa con ngoài giá thú đánh con ta ra nông nỗi này!”

Thẩm Tam Thiên vô cùng tức giận.

“Thưa ba ông, thưa cha, mọi người phải báo thù cho con, nếu không con không thể nuốt trôi cục tức này! Chúng còn cho con vào trong quan tài, suýt chút nữa đánh chết con! Diệp Quân Lâm đang cảnh cáo mọi người, cảnh cáo chúng ta đều sẽ chết!.”. “

Thẩm Trạch Lâm khóc lã chã.

“Nhất định phải trả mối thù này! Một nhà họ Chí mà dám làm như vậy! Ta nhất định phải tiêu diệt nhà họ Chí!”

Thẩm Tam Thiên tức giận nói.

Thẩm Trạch Lâm và Từ Tấn cũng nghiến răng.

“Cha và hai chú đừng tức giận nữa. Chuyện này hãy để con giải quyết. Con sẽ tìm Chí Đông Phương hỏi rõ ràng!”

Thẩm Trường Sinh nói.

“Được, đem người đi!”

Ngay sau đó, rất đông người đã kéo nhau đến trước cổng nhà họ Chí.

Tất cả mọi người đều mặc đồ đen, quần áo của họ có thêu các chữ Thẩm, Từ và Tê.

Điều này chứng tỏ họ là người của ba ông chủ vĩ đại.

Hàng trăm người mặc đồ đen đứng thành nhiều hàng, vây kín cổng nhà họ Chí.

Thẩm Trường Sinh mặc một bộ quần áo màu trắng đứng vô cùng nổi bật ở giữa đám người.

“Chí Đông Phương và Diệp Quân Lâm mau ra đây!”

Thẩm Trường Sinh gầm lên.

Chí Đông Phương đã ngay lập tức đem theo người ra ngoài.

Diệp Quân Lâm cũng đi cùng phía sau.

Anh muốn xem Thẩm Trường Sinh định làm gì.

Nhìn thấy đám người đen kịt bên ngoài, nhà họ Chí vô cùng kinh ngạc.

Nếu không có Diệp Quân Lâm, chắc chắn nhà họ Chí sẽ bị bóp nát như quả cam ngay lập tức.

Thẩm Trường Sinh lần này quả thực quá đáng sợi “Chí Đông Phương, ông giỏi lắm!” Thẩm Trường Sinh hét lên khi nhìn thấy Chí Đông Phương.