Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1167



“Rầm!” Trương Văn Thao hung hăng đóng chặt cửa lại.

“Ôi, vứt bỏ được mấy kẻ ăn hại này đi rồi, thoải mái hẳn ra!” Đoàn Hồng Thái cười nói.

Ngô Thị Lan cau mày, bất mãn nói: “Không đâu, trong phòng vẫn còn mùi của bà ta, mau mở cửa sổ cho thứ mùi kinh tởm này bay hết ra ngoài! “Không thể không nói, Từ Nhiệm chọn cái biệt thự này không tồi đâu nha!”

Trương Văn Thao và Trịnh Quân Nga rất hài lòng.

“Như vậy đi, bà sẽ làm chủ, cho hai đứa căn biệt thự này!”

“Về phần Hồng Thái và Nhã Uyên thì tương lai muốn ở nhà kiểu nào mà không được? Giá trị con người của Từ Nhiệm càng ngày càng cao lên rồi.”

Ngô Thị Lan trực tiếp tặng biệt thự cho hai vợ chồng Trương Văn Thao luôn.

“Được, chúng con không ngại, chỉ cần không cho mẹ của Diệp Quân Lâm ở, ngoài ra, ai ở cũng được!”

Mục tiêu của vợ chồng Đoàn Hồng Thái là Chí Oánh, còn chuyện biệt thự, bọn.họ không quan tâm.

“Cảm ơn ông bà, cảm ơn cô chú.”

Vợ chồng Trương Văn Thao vui mừng khôn xiết, khi không lại có được một cái biệt thự tốt như thế này.

Lúc này, Chí Oánh và Chị Diệp đã ra đến cổng khu biệt thự và đụng phải Diệp Quân Lâm.

“Mẹ, dì Diệp, hai người định làm gì vậy?”

Diệp Quân Lâm hỏi.

“Cậu Quân, cậu không biết đó thôi, cha mẹ của Lý Từ Nhiệm đã đuổi chúng tôi ra ngoài!

Haiz!”

Chí Oánh không muốn nói, nhưng Chị Diệp lại nói hết ra..

“Đi, đi về với con! Phản pháo”

Diệp Quân Lâm đưa cả hai quay trở về.

Chí Oánh không sẵn lòng bằng mọi cách, nhưng bà ấy không thể lay chuyển tính cố chấp của Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm cũng tự trách mình.

Đưa mẹ về, đã để mẹ chịu khổ hai lần rồi.

Tiếp theo, anh sẽ thay toàn bộ bảo vệ trong tiểu khu thành người của mình.

Như vậy, không ai có thể đến gần mẹ nữa.

Chứ đừng nói là xúc phạm bà.

“Đinh đông, đinh đông…

Khi tiếng chuông cửa vang lên, người nhà họ Triệu thấy khó hiểu.

“Văn Thao à, đi mở cửa xem là ai?”

Trương Văn Thao vừa mở cửara, bên ngoài đã truyền đến tiếng quát lớn: “Ai cho các người can đảm dám đuổi mẹ tôi ra khỏi nhà?”

Tiếng gầm thét này dọa người nhà họ Triệu hoảng sợ.

“Là Diệp Quân Lâm!”