Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1225



“Không sợi Ba đã nghĩ thông suốt, con cháu của nhà họ Chí chúng ta làm sao có thể lưu lạc bên ngoài? Nhà họ Diệp có trách tội xuống, thì ba cũng sẽ liều mạng với bọn họ, cho dù ba có phải liều mạng thì cũng phải khôi phục thân phận cho con Diệp Quân Lâm cũng gật gật đầu: “Sợ gì một nhà nhà họ Diệp cơ chứ?”

Nghe được giọng nói của Diệp Quân Lâm, trong lòng của Chí Đông Phương hơi trâm xuống.

Anh ta đang nắm giữ cả thiên hạ trong lòng bàn tay! “Tổ tiên của nhà họ Chí đang ở đây, hôm nay vì Chí Oánh mà khôi phục lại…

Sau đó buổi lễ kết thúc.

Tên của Chí Oánh đã được xuất hiện trở lại ở gia phả của nhà họ Chí.

Mấy ngày này, là ngày mà Chí Oánh đã chờ đợi rất lâu.

Đến được hôm nay khiến bà vui đến phát khóc.

Bà cho rằng cả đời này sẽ mãi mãi trôi qua tăm tối như vậy Không ngờ rằng còn có thể gặp được con trai mình, hơn nữa còn khôi phục được thân phận.

Bà có thể sẵn sàng chết ngay bây giò.

Đương nhiên bà vẫn còn một nguyện vọng lớn nhất đó là đứng trước mặt mọi người ở nhà họ Diệp, hét to cho tất cả bọn họ biết rằng: Con của tôi không phải con hoang, con của tôi là người đứng đầu cao nhất, ngay cả các ông cũng sẽ phải ngước nhìn.

Đương nhiên điều ấy à không thể xảy ra! Nhà họ Diệp ở thành phố Hà Nội thực sự quá hùng mạnh! Dù Diệp Quân Lâm có vĩ đại đến mấy, anh cũng chỉ cố gắng phân đấu được hai mươi ba mươi năm.

Nhưng gia thế của nhà họ Diệp là sự cố gắng mấy ngàn năm của biết bao nhiêu người, làm sao có thể so sánh được? Sau khi Chí Oánh khôi phục được thân phận của mình.

Dòng họ nhà họ Chí ở khắp nơi của Việt Nam đều thi nhau gọi điện đến chúc mừng.

Điều này khiến cho Chí Oánh không thể nào mà tưởng tượng nổi.

Trước kia, sau tai nạn của bà, chẳng cần nói tới nhà họ Chí ở Hải Phòng, những người nhà họ Chí khác đều phủi sạch quan hệ với bà, tránh né cũng không kịp.

Vậy tại sao lần này mọi người lại gọi điện đến chúc mừng bà ấy? Thật không thể nghĩ ra nổi! Hơn nữa hành động của một trăm dòng họ lón ở Hải Phòng thật kì lạ, các gia chủ coi như đó là chuyện của nhà mình, mọi chuyện thật là kỳ lạ.

Chẳng nói thì ai cũng biết, tất nhiên những điều ấy có được là bởi con trai của bà.

Vào bữa tối, sau gần ba mươi năm xa cách, Chí Oánh vào ăn cơm cùng với mọi người một bữa cơm đoàn viên.

Giờ phút này ông Vân và đám người của ông ta đang ở đâu đó trong ở Hải Phòng.

Không giết chết được mẹ con Chí Oánh, bọn họ có đám trở về hay không? Diệp Thân nhất định là sẽ lấy mạng bọn họ mất.

“Tôi không thể tin được, tôi không thể hiểu tại sao bọn họ lại làm những điều này? Cho dù biết rõ đó là nhà họ Diệp, hơn nữa còn cũng muốn bảo vệ họ!”

Đám người của ông Vân đã tìm kiểm rất lâu nhưng không thể tìm ra được manh mối gì.

“Các anh có nghĩ bọn chúng có liên quan đến Diệp Quân Lâm không? Tôi có cảm giác rằng anh ta có gì đó rất bí ẩn”

Một người nghỉ ngò đưa ra câu hỏi.

“Diệp Quân Lâm? Anh cảm thấy có thể có khả năng sao? Nếu anh ta có thể có năng lực để điều động được hàng trăm dòng họ lớn ở Hải Phòng thì tôi còn phải giết anh ta hay sao? Cậu chủ Minh Thiên mà biết chuyện nhất định sẽ đón anh ta về ngay lập tức!” Ông Vân lạnh lùng nói.

“Đúng là như vậy nhỉ! Một đứa con hoang như anh ta làm sao có được bản lĩnh lớn như thết”

Mọi người đều gật gật đầu.