Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 123: Vị khách mời quan trọng nhất



Thẩm Hiếu Huy lúc này đột nhiên mỉm cười ngại ngùng, dường như có điều khó nói.

Vương Dã chỉ cần liếc mắt một cái liền nhìn ra ngay cơ sự: “Này, Thâm Hiếu Huy! Có vấn đề gì thì cậu cứ việc nói thẳng với mình, cần gì phải khách sáo kiểu này?”

“Nếu thế thì mình đành nói thật vậy! Ban nãy thầy vừa gọi điện cho mình, muốn mình hỏi cậu một chuyện, đó là có thể mời tướng quân Kỳ Lân đến tham gia tiệc mừng nhà họ Tiêu hay không?”

Thẩm Hiếu Huy nói ra mong muốn thật sự của Tiêu Phổ Quốc.

Mời tướng quân Côn Luân, nhà họ Tiêu hoàn toàn không đủ tư cách, thậm chí ngay cả việc nghĩ cũng đừng hòng nghĩ tới.

Nhưng đối với vị tướng quân Kỳ Lân này, ông ta vẫn muốn bạo gan thử một lần.

Nếu đối phương thật sự xuất hiện, vậy xem như mặt mũi nhà họ Tiêu có thẻ hát lên tận trời rồi!

Tướng quân Kỳ Lân là người dưới trướng của tướng quân Côn Luân, một trong Ngũ Đại Chiến Vương.

Biết đâu chừng có dính dáng mật thiết với tướng quân Côn Luân.

Thẩm Hiếu Huy nói thêm: “Mặc dù mình đã từng tiếp xúc qua với thiếu tướng Côn Luân và thiếu tướng Thanh Long nhưng dẫu sao cũng chỉ mang thân phận người ở tuyến dưới, không có quan hệ thân thuộc hay gì cả. Nhưng cậu với tướng quân Kỳ Lân thì không! Đối phương giống như là người thầy của cậu Vậy!”

Biểu cảm trên mặt Vương Dã từ đầu đến cuối không hề biến chuyển chút nào: “Nếu thầy đã trực tiếp mở lời, vậy để mình cố gắng thử xem sao.”

Rất nhanh, Vương Dã đã đi tới chỗ của Kỳ Lân để báo cáo.

Kỳ Lân hơi ngửa lưng tựa về sau, hai chân dứt khoát gác lên bàn, ngay cả đầu cũng không hề ngẳng lên dù chỉ một chút.

“Mọi người đi cả rồi à?”

“Đúng vậy, thưa tướng quân!”

Báo cáo đã sớm kết thúc nhưng Vương Dã vẫn không hề có ý định rời đi.

Kỳ Lân nghi hoặc, ngẳng đầu nhìn về phía đối phương.

“Còn vấn đề gì sao?”

“Đừng có lề mề quanh co, có chuyện gì cứ trực tiếp nói thẳng!”

Vương Dã khép hai chân, lưng thẳng tắp, lập tức nói ra toàn bộ.

“Báo cáo tướng quân, thầy của tôi Tiêu Quốc Phổ muốn mời tướng quân đến tham dự lễ kỷ niệm bốn mươi năm thành lập doanh nghiệp tại của nhà họ Tiêu ạ.”

“Tiêu Thiên Long, có phải cũng là người nhà họ Tiêu?”

Kỳ Lân từng nghe Thanh Long nói qua, kẻ thù của tướng quân chính là nhà họ Tiêu.

“Vâng, chính xác ạ!”

Vương Dã vội vàng xác nhận.

Tuy hi vọng mong manh nhưng Vương Dã vẫn muốn thử một lần xem sao.

“Được, buỏi lễ ngày hôm đó, tôi sế có mặt.”

Kỳ Lân gật nhẹ đầu đồng ý.

“Quá tốt rồi! Thật sự cảm ơn tướng quân rất nhiều!”

Vương Dã lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân ngũ để bày tỏ sự biết ơn.

Rất nhanh sau đó, người nhà họ Tiêu lập tức được thông báo về việc tướng quân Kỳ Lân sẽ xuất hiện vào ngày lễ kỷ niệm.

Tin tức này khiến Tiêu Quốc Phổ cười đến mức không khép miệng lại nỗi.

“Haha, ông trời quả là có mắt, phù hộ cho nhà họ Tiêu chúng ta! Tướng quân Kỳ Lân, từ nay về sau mặt mũi nhà chúng ta càng được xem trọng rồi! Hahaha…Đây là người dưới quyền của tướng quân Côn Luân, đồng nghĩa với việc từ nay về sau nhà họ Tiêu với tướng quân Côn Luân đã hình thành nên mối quan hệ! Sau buổi lễ kỷ niệm này, địa vị nhà họ Tiêu chắc chắn sẽ được nâng lên một tầm cao mới!”

Tiêu Nhược Nguyên cười nói.

“Đúng vậy đó cha. Nhà họ Tiêu chúng ta tuy được xếp vào danh sách mười gia tộc hàng đầu tại thành phố Tô Hàng nhưng dẫu sao vẫn là nằm ở vị trí phía cuối. Thông qua buổi lễ lần này, thứ bậc nhất định sẽ tăng lên không ngừng.”

Người nhà họ Tiêu bấy giờ vô cùng phấn kích, không ngừng siết chặt nắm tay.

Buổi lễ kỉ niệm này đối với bọn họ mà nói, hoàn toàn là chuyện tốt.

Theo lệ mà nói, mỗi người sẽ được chia hoa hồng dao động ở khoảng từ năm mươi cho đến một trăm triệu.

Tiêu Quốc Phổ quét mắt nhìn xung quanh, sau cùng ra lệnh.

“Truyền xuống tin tức, nhất định phải nâng cao mức độ tuyên truyền! Tin tức chính là tướng quân Kỳ Lân sẽ tham gia buổi lễ kỉ niệm bốn mươi năm thành lập và đây chính là vị khách mời quan trọng nhất!”

Rất nhanh, thông tin về những vị khách được mời tham dự buổi tiệc nhà họ Tiêu đã truyền khắp thành phố Tô Hàng, được bàn tán nhiều nhất chính là vị tướng quân Kỳ Lân — một trong năm vị tướng dưới quyền của tướng quân Côn Luân.

Tin tức về vị khách mời quan trọng nhất này đã khiến nhiều gia đình giàu có ở thành phố Tô Hàng phải đỏ mắt ghen tị.

Gia tài trăm nghìn tỷ thì đã làm sao?

Có mối quan hệ trải rộng khắp Trung Hoa thì làm được gì?

Tất cả mọi thứ đều không thể mời được gót ngọc của tướng quân Kỳ Lân đến tham gia.

Tiêu Nhược Nguyên lúc này đang báo cáo lại chuyện với Tiêu Quốc Phổ.

“Cha, con gái của Nhược Mai là Tiêu Thắm muốn anh rễ và chị gái mình đến dự buổi tiệc. Hai người đó cũng chính là Diệp Quân Lâm và Lý Tử Nhiễm. Con đã đồng ý rồi.”

Tiêu Quốc Phổ võ vai Tiêu Nhược Nguyên khen ngợi.

“Chuyện này con làm đúng lắm!”

“Đây là lúc để cho Diệp Quân Lâm nhìn thấy rõ rốt cuộc thì nhà họ Tiêu chúng ta hiện tại hùng mạnh và có địa vị tôn quý đến mức nào!”

Tiêu Quốc Phổ cong khóe môi, kiêu ngạo mỉm cười.