Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1274



Phù rể thì Lý Từ Nhiệm liền nhờ Diệp Quân Lâm thu xếp.

Diệp Quân Lâm bên này nếu là có lời nhờ người làm phù rể, chắc hẳn cũng phải xếp một hàng dài.

Với một nụ cười, Diệp Quân Lâm chìm vào im lặng.

Suy nghĩ quay lại ngày kết hôn 6 năm trước.

Phù rể của anh chính là Lê Minh Cường. Thật đáng tiếc, cậu ấy không còn ở đây nữa.

“haizz” Diệp Quân Lâm thở dài một hơi.

Ngoài ra, theo thứ tự, hai người phù rể còn có Vương Hữu Hoàng cùng Lê Quân Hào.

Vương Hữu Hoàng cùng anh và Lê Quân Hào là bộ ba tam giác sắt. Từ trường học cho đến nơi làm việc đều là như vậy.

Tuy nhiên, Vương Hữu Hoàng so với Diệp Quân Lâm năng lực có chút thua kém.

Lê Quân Hào đối với anh mà nói, vừa là tình thầy trò, vừa là mối quan hệ bạn bè thân thiết.

Lê Quân Hào lớn hơn anh vài tuổi, đã giúp đỡ anh không ít chuyện.

Theo thông tin mà Bắc Phương điều tra được, sau khi anh bị tai nạn, Vương Hữu Hoàng và Lê Quân Hào đã cố gắng tìm rất nhiều mối quan hệ để cứu anh nhưng đều không thành.

Tuy nhiên, Lê Quân Hào đã biện hộ để bản án của Diệp Quân Lâm được giảm hai năm, mà ban đầu là bản án tám năm.

Sau đó, cả hai người đều biến mất, không biết đã đi đâu.

“Thời khắc quan trọng của tôi, họ phải ở đó!”

Sáu năm trước, anh có ít anh em, chỉ có ba người này.

Nhưng như vậy là đủ rồi.

Diệp Quân Lâm lập tức bố trí người đi tìm tung tích của hai người này.

Rất nhanh Phương Bắc đã nghe ngóng được tin tức của Lê Quân Hào.

Lê Quân Hào từng là thiếu gia lớn nhất của gia tộc Lê ở kinh đô phương bắc, những năm kia đặc biệt lui tới phương Nam để bồi dưỡng bản thân.

Diệp Quân Lâm xảy ra chuyện, nghe tin tức rất nhanh anh ta cũng quay trở về.

“Được rồi, cho tôi thông tin của anh ấy”

Diệp Quân Lâm gọi điện cho Lê Quân Hào.

với vẻ hào hứng.

“Xin chào, bạn là?”

Một giọng nói lạ phát ra từ đầu dây bên kia.

“Quân Hào, là tôi, Diệp Quân Lâm!”

“Cái gì? Diệp Quân Lâm?”

Giọng nói ngạc nhiên của Lê Quân Hào vang Diệp Quân Lâm nở nụ cười: ‘Lão Lệ thật không ngờ anh lại là thiếu gia của gia tộc Lê! Lúc đầu tôi còn tưởng rằng anh xuất thân nghèo khó.”

“Kinh đô… Tôi…”

Vừa nghe đến kinh đô, Lê Quân Hào giọng đều thay đổi.