Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1800



Hỏa Phượng Hoàng hô lên từng cái tên của bốn người bọn họ.

Là tổ chức tình báo dưới trướng Vệ binh Viêm Long, tất nhiên sẽ kiểm soát các vấn đề của thế giới.

Nhất là về bốn người trước mắt này, bọn họ biết càng rõ ràng hơn.

Bởi vì quá tai tiếng!

Mỗi người đều vô cùng tàn bạo, không chuyện ác gì mà không làm. Đều là Đại ma đầu người người sợ hãi. Bọn-họ còn là những kẻ không hề quan tâm đến hiệp nghị từ gần trăm năm trước giữa bốn môn phiệt lớn, tự mình nhập thế, giết hại người đời, làm hại Lạc Việt.

Bọn họ đã bị Lạc Việt liệt vào hàng tội nhân bị truy nã, bị bốn môn phiệt lớn nhất liệt vào hàng phản đồ.

Nhưng bốn người này lại quá mạnh, là sự tồn tại cao nhất bên trong bốn môn phiệt lớn, rất khó bị bắt.

Lúc trước đã hao tốn bao nhiêu sức người và tiền của trong nhiều năm cũng chưa bắt được bọn họ…

Tuy nhiên bốn người cũng bị Vệ binh Viêm Long buộc phải trốn chui trốn nhủi trong thế giới ngầm không dám xuất hiện, biến mất mấy chục năm trời.

Không nghĩ tới bọn họ sẽ xuất hiện vào thời điểm này.

Càng đáng sợ hơn là kẻ địch vậy mà lại có thể kêu gọi được bốn người này.

Lúc trước Vệ binh Viêm Long tốn bao công sức cũng chưa bắt được. Nếu mà bắt được bọn họ, nhất định sẽ giam giữ trong ngục giam cao cấp và bí ẩn nhất.

Bây giờ lại có người dám ra lệnh cho bọn họ.

tới làm việc, này cũng quá đáng sợ rồi đó!

“Chúng ta không phải đối thủ của họ! Giờ chỉ có thể kéo dài thời gian thôi!”

“Một nhóm giữ chân bọn họ, một nhóm bảo.

vệ đồ vật, chờ cứu viện tới!”

Nhìn thấy mấy người kia, dũng khí chiến đấu của đám Bạo Long đều tiêu tan không còn một mảnh.

Bọn họ chỉ có thể kéo dài thời gian mà thôi.

Độc Diêm La Phàn Đông Thăng cười nói: “Mau giao đồ vật.cho bọnta đi, bọn ta cam đoan sẽ không giết chết các người!”

Ba người khác cũng cười nói: “Đúng vậy, các người đừng nghĩ chiêu trò nữa, vô dụng thôi!

Trước khi quân cứu viện của các người đến, bọn ta chắc chắn có thể giết chết các người lấy đồ vật đi!”

“Tốt hơn hết là cứ ngoan ngoãn giao đồ ra đi, bọn ta chỉ cần đồ vật, không cần mạng người!”

Theo cách nhìn của bọn họ thì cướp lấy đồ vật chỉ là chuyện xảy ra trong nháy mắt.

“Nằm mơ đi! Muốn lấy đồ vật từ tay bọn ta?

Lão đang nói đùa đấy à?” Bạo Long cười lạnh nói.

Chiến Dần gào lên: “Đúng vậy, không sail Muốn lấy đồ thì dùng bản lĩnh thực sự mà đến lấy nhái”

Mười sáu cao thủ của bốn đội đã chuẩn bị tốt tỉnh thần hẳn là phải chết, nhưng mọi người cũng hiểu rõ ràng, đối phương quá mạnh mẽ, thời gian để quân cứu viện đến còn rất lâu. Trong quãng thời gian này bọn họ đang gặp nguy hiểm, rất có thể đồ vật sẽ bị cướp đi.

“Lẽ ra ngay từ đầu chúng ta nến nghe lời Diệp Lâm Quân đổi tuyến đường khác thì đã không có chuyện này rồi” Băng Phượng Hoàng bất mãn nói.

“Đúng, anh ta dự đoán hoàn toàn chính xác!

Nhưng dưới tình huống đó thì ai mà dự liệu trước được chứ?” Hỏa Phượng Hoàng không vui đáp.

“Còn nữa, lúc nấy Diệp Lâm Quân nên kiên trì bắt chúng ta thay đổi tuyến đường mới đúng!

Cô nhìn đi, lúc sau chẳng phải anh ta đã thỏa hiệp rồi còn gì! Cái này nói lên chính bản thân anh ta cũng không kiên định!”

“Chuyện này muốn trách thì phải trách Diệp Lâm Quân, hại chúng ta tổn thất nhiều người như vậy!”

Những người khác nói.

Diệp Lâm Quân có ý tốt nên mới nhắc nhở, cuối cùng lại thành lỗi của anh.