Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1843



Theo lý thuyết thì ông đã giải quyết phiền toái lớn đến vậy cho cậu ta, lẽ ra cậu ta phải vô cùng biết ơn chứ?

Vậy thái độ này là sao?

Cậu ta không kiêu ngạo đến mức nghĩ rằng chỉ cần một mình cậu ta là có thể đối phó với toàn bộ môn phiệt Bắc An chứ?

Tự tin quá… đó?

Hoàng đế Tây Đường hỏi: “Chàng trai trẻ, chắc không phải là ngài không biết môn phiệt Bắc An muốn xử lý ngài đâu nhỉ?”

“Đương nhiên là biết, bọn họ muốn giết ta không phải ngày một ngày hai!”

“Vậy thì tốt quá! Chàng trai trẻ, lần này tôi giúp ngài giải quyết cục diện mà ngài cũng bó tay bất lực, tôi không cần ngài cảm tạ hay bất cú yêu cầu gì khác đâu, chỉ mong ngài sẽ gia nhập môn phiệt Tây Đường!”

“Điều kiện của tôi vẫn như trước! Ngài tham gia, tương lai sẽ trở thành môn chủ đứng đầu!”

Hoàng đế Tây Đường nói rõ mục đích.

Hoàng An Nhiên rất hứng thú nhìn Diệp Lâm Quân.

Anh ta không thể từ chối được!

“Tại sao tôi phải cảm ơn ông? Tôi cầu xin ông giúp tôi giải quyết à? Hơn nữa, tôi không thèm để cái môn phiệt Bắc An đó vào mắt đâu!”

Lời Diệp Lâm Quân nói là sự thật.

Đừng nói chính anh, cho dù là Bắc Thiên Vương ở đó thì môn phệt Bắc An cũng không dám hành động mù quáng.

Nếu không phải vậy thì sao họ phải mai phục lâu như vậy mà không hành động cơ chứ? Diệp Lâm Quân nói một câu đã khiến đám người của hoàng đế Tây Đường hoàn toàn sững SỜ.

Ngông cuồng! Quá ngông cuồng rồi! Chúng tôi công nhận anh rất mạnh, nhưng cũng không mạnh đến mức có thể đối đầu với toàn bộ môn phiệt Bắc An đâu! Anh chỉ là có khả năng tiềm tàng để trỏ thành Ngũ Long Lạc Việt, còn lâu mới đạt tới trình độ của Ngũ Long Lạc Việt.

Môn phiệt Bắc An muốn giết anh vẫn rất dễ dàng! Tất cả thiên tài chỉ là có khả năng tiềm tàng mà thôi, trước khi hoàn toàn trưởng thành cũng có thể sẽ chết trẻ.

Lúc này Diệp Lâm Quân chính là loại trường hợp này.

“Chàng trai trẻ hình như cậu không hiểu rõ vị trí của mình thì phải? Cậu rất mạnh! Nhưng cậu muốn trưởng thành còn cần thời gian, chỉ có trưởng thành thì cậu mới có thể đứng trong hàng ngũ những người không sợ môn phiệt Bắc An được! Chỉ cân cậu gia nhập môn phiệt Tây Đường, tôi có thể dùng toàn bộ tài nguyên của môn phiệt Tây Đường để bồi dưỡng cậu, che chở cậu cho đến tận khi cậu trưởng thành!” Hoàng đế Tây Đường đã bày tỏ thành ý của ông ta.

Chỉ là ông ta không ý thức được một vấn đề: Diệp Lâm Quân mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của ông ta.

“Nếu ông muốn tôi gia nhập môn phiệt Tây Đường cũng được! Tôi chỉ có một điều kiện…

Diệp Lâm Quân cười.

“Điều kiện gì? Cậu cứ nói đi!” Hoàng đế Tây Đường lập tức nói.

“Môn phiệt Tây Đường phải nghe lệnh của tôi! Tôi muốn làm lão đại!” Diệp Lâm Quân nói.

“A..

Diệp Lâm Quân vừa nói ra câu này, mọi người ở đây đều sững sờ.

Chẳng ai nghĩ tới tham vọng của Diệp Lâm Quân sẽ lớn tới mức đó, đám muốn toàn bộ môn phiệt Tây Đường! Hoàng An Nhiên sững sờ.

Hoàng để Tây Đường cũng sững sờ.

“Anh đừng khinh người quá đáng!” Những người khác đã không nhịn được nữa, nhìn Diệp Lâm Quân giận dữ hét.

“Anh thật sự cho rằng không ai trong chúng tôi có thể kiềm chế được anh à? Cao thủ của môn phiệt Tây Đường nhiều như mây! Người kiềm chế được anh cũng không ít đâu!” “Anh chỉ là có tố chất để trở thành người nối nghiệp của Ngũ Long Lạc Việt mà thôi, còn không đạt tới trình độ của Ngũ Long Lạc Việt đâu!” Diệp Lâm Quân cười: “Tôi chỉ có một yêu câu này mà thôi, làm được thì tôi gia nhập, không làm được thì các người rời đi đi!”

Hoàng đế Tây Đường tức giận đến thở hổn hển, ngực phập phồng lên xuống.

Đến cuối cùng, ông ta vẫn chọn rời đi.

Sao ông ta có thể nhường ra vị trí chủ nhân của môn phiệt Tây Đường cơ chứ?