Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1865



Hoàng Hải Bắc nhìn mọi người: “Các người muốn làm gì?”

“Ông già ở đây không ©ó chuyện của ông!

Hơn nữa cô ấy là vợ của Diệp Lâm Quân, cũng là chủ nhân của biệt thự này!” Lý Hồng Thắng nhắc nhở.

Vừa nghe nói là vợ của Diệp Lâm Quân, Hoàng Hải Bắc liền kinh ngạc rồi lập tức nhường đường.

Lý Từ Nhiệm dẫn mọi người vào biệt thự.

Chỉ là căn biệt thự trống rỗng, căn bản chẳng có một ai.

Chỉ có một chiếc xe lăn đặt ở đó.

“Nhìn đi? Tôi nói rồi mà! Diệp Lâm Quân có phải đã bỏ chạy rồi không?”

Ánh mắt Lý Hồng Thắng sáng lên, hắn vui mừng hô lớn.

“Diệp Lâm Quân chắc chăn là đã chạy ra nước ngoài rồi, cái tên.phản quốc này! Hận không thể cho hắn vài tát đánh chết hắn!”

Những người khác cũng mắng theo.

Ai nấy cũng coi mình là sứ giả của công lý.

‘Âm”

Vào thời khắc quan trọng này, sự vắng mặt của Diệp Lâm Quân là một đòn giáng mạnh vào Lý Từ Nhiệm!

Lúc nào không đi, lựa ngay lúc này mà rời khỏi.

“Nhìn đi, thăng nhóc đó chạy vội chưa kìa, ngay cả xe lăn cũng không thèm mang theo!”

Trương Phúc Long liếc nhìn chiếc xe lăn.

Lý Từ Nhiệm không tin, tìm kiếm lần nữa nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Diệp Lâm Quân.

Cô bước tới hỏi Hoàng Hải Bắc: “Chú biết Diệp Lâm Quân đang ở đâu không?”

“Có lễ cậu ấy đã rời khỏi Giang Bắc rồi, nhưng cụ thể đi đâu thì tôi không biết” Hoàng Hải Bắc thành thật trả lời.

“Hẳn là cậu ta chạy trốn rồi!”

Câu trả lời của Hoàng Hải Bắc như bằng chứng thép chứng minh việc Diệp Lâm Quân đã bỏ trốn.

Hoàng Hải Bắc muốn giải thích, nhưng chuyện này phải giữ kín bí mật Làm sao ông ta dám nói?

“Diệp Lâm Quân là kẻ phản quốc!”

“Lê Nguyên, lần này bất luận thế nào cô cũng không tẩy sạch được tôi của anh tai”

Mọi người đều tỏ vẻ thích thú.

Diệp Lâm Quân càng bị coi thường, bọn họ càng cảm thấy hả dạ.

“Tôi…

Một lời của Lý Từ Nhiệm bị nghẹn lại trong cổ họng không thốt ra được.

Tạm thời cô không muốn có bất kỳ lời nhận xét nào.

Hãy đợi thời gian chứng minh điều đó.

Mặc dù hành động kỳ lạ này của Diệp Lâm Quân phù hợp với những gì bọn họ nói, nhưng cô vẫn luôn tin tưởng anh.

Anh chắc chắn không phải là loại người như vậy!

Đừng nghĩ bây giờ Diệp Lâm Quân đang ngồi xe lăn, nhưng anh tuyệt đối thà chết đứng, chứ không chịu sống quỳ.

“Diệp Lâm Quân nên bị loại trừ khỏi Lạc Việt này! Đúng là sỉ nhục đất nước!”

“Từ nay về sau tôi không còn bất kỳ quan hệ nào với Diệp Lâm Quân nữa!”

“Lê Nguyên, cô và bé Quân cũng nên đoạn tuyệt quan hệ với anh ta luôn đi! Nếu không các người cũng sẽ biến thành tội nhân đấy!”

Mọi người đều lần lượt tuyên bố cắt đứt quan hệ với Diệp Lâm Quân.

Lý Từ Nhiệm chỉ đành ngửa mặt lên trời thở dài.

Sau khi trở về nhà, bà cụ nhà bọn họ cũng đã biết chuyện này.

“Rất tốt, sau này nó cũng đừng hòng gặp được các người nữa! Có ta ở đây, nó đừng hòng!”

Bà cụ tức giận nói.

Ngay cả Hoàng Mạnh Hùng cũng rất tức giận.

Ông ta phí sức cả nửa ngày không có được thuốc, xém chút còn bị phế.

Nào ngờ Diệp Lâm Quân lấy thuốc đi bán nước cầu vinh.