Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1906



Đồ vật quá nhỏ, khó mà tìm được.

Nhưng nếu như tìm được mặt nạ và kiếm, thế chứng minh Nhất Vũ Kiên Vương đã bị nổ banh rồi.

Anh đã chết! “Nhất Vũ Kiên Vương chết rồi!” Sau Hoàng tử Vincent truyền tin ra, cả thế giới đều Sôi sục.

Một người đàn ông mạnh mẽ đến mức khiến người ta không thể nào ngò được cuối cùng vẫn phải ngã xuống.

Đặc biệt Lạc Việt còn buồn hơn.

Đả kích này thật sự quá lớn.

Trên dưới vệ binh Viêm Long đều im lặng như tờ.

Lần này không còn là kế hoạch Diệp Lâm Quân và bọn họ liên hợp lại giả chết nữa.

Chuyến đi đến núi Cửu Long này hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của họ.

Họ chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn.

“Tôi hối hận rồi, không nên để cậu ấy đi!” “Thôi, chấp nhận sự thật đi!” “Quốc sĩ vô song! Thật may khi có cậu ấy!”

Cả nhà họ Lý cũng bao trùm một mảng u ám.

Đây chính là lần đả kích thứ hai đối với bọn họ.

Một hậu thuẫn, chỗ dựa lớn như vậy sụp đổ, ai cũng đều cảm thấy chán nản.

Lý Từ Nhiệm không biết tại sao, trong lòng cô cảm thấy rất khó chịu.

Trái tim dường ñhư bị một thứ gì đó bóp nghẹt.

Không biết tại sao, khi nghe tin xấu của Nhất Vũ Kiên Vương truyền đến, cô lại nghĩ ngay đến Diệp Lâm Quân.

Hai người đều ra nước ngoài cùng một thời điểm.

Còn có một chút giống… Tải app truyệnhola đọc nhiều mỗi ngày nhé!

Khiến người ta không thể không nghỉ ngờ.

Còn Vong Quân như không hề báo trước đột nhiên bật khóc thành tiếng: “Ba chết rồi, ba chết rồi…

“Ba đã đồng ý với Vong Quân nhất định sẽ quay về đón con và mẹ đi!”

Nhìn Vong Quân gào khóc, trong lòng mọi người đều cảm thấy khó chịu.

Vong Quân vấn luộn cho rằng ba mình chính là Nhất Vũ Kiên Vương.

Bây giờ Nhất Vũ Kiên Vương đã chết, cũng đồng nghĩa với ba cô bé đã chết.

Nhưng mọi người lại cho rằng đây là chuyện hoang đường.

Diệp Lâm Quân là một kẻ phản bội, làm sao có thể so sánh với vị đại anh hùng là quốc sĩ vô song.

Nhưng không ai muốn phá hỏng sự ngây thơ của đứa trẻ này.

“Bé Quân, đừng lo, ba của con vẫn còn sống, không lâu sau sẽ quay về thăm con”

“Đúng vậy, ba của con sẽ trở lại!”

Sau khi nghe mọi người thuyết phục, Vong Quân đã ngừng khóc: “Mọi người nói là thật sao? Ba vẫn còn sống?”

Vong Quân chớp chớp đôi mắt to tròn, hỏi.

“Đúng, ba con vần còn sống, rất nhanh sẽ về thăm con”

Lý Từ Nhiệm ôm Vong Quân vào lòng, giúp cô bé lau nước mắt.

Hoàng Mạnh Hùng và Hoàng An Nhiên ở phía xa cố kìm lại nước mắt.

Họ rất muốn nói cho mọi người biết sự thật.

Nhất Vũ Kiên Vương và Diệp Lâm Quân là cùng một người.

Ba của Vong Quân cũng sẽ không trở về nữa.

Nhưng, anh chính là người anh hùng của Lạc Việt!

“Sau này tôi nhất định sẽ dùng hết khả năng bảo vệ an toàn cho cả nhà vương gia! Cam đoan bọn họ một đời không lo! Tuyệt đối không chịu bất cứ tổn thương gì!” “Với cả lời vương gia nhắn nhủ tôi cũng sẽ một mực đi làm!” Bên trong ánh mắt của Hoàng đế Tây Đường lóe ra vẻ kiên định.