Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 2336



“Hóa ra người đó đang ở ngay đây! Người của chúng ta đã tìm khắp mọi ngóc ngách của Hồ Thành rồi, nhưng chỉ không để ý đến mỗi chỗ này.

Hóa ra người đó ở ngay đây!”

“Gì cơ?”

Sắc mặt của Richard thay đổi rất đột ngột.

Trong đầu anh ta xuất hiện một suy nghĩ rất đáng sợ.

Đừng nói là người đó cố ý đi về phía này đấy chứ?

Richard đứng phắt dậy, cắt ngang buổi lễ đăng quang.

Mấy nghìn người ở hiện trường đều đổ dồn ánh mắt về phía anh ta.

“Anh Richard muốn nói gì à?”

Hứa Chính Kiệt không hiểu lắm, hỏi.

“Có vẻ như sắp có nguy hiểm rồi, đẩy nhanh tiến độ của lễ đăng quang đi! Tôi sợ sắp có chuyện không may rồi!”

Richard nhắc nhở.

Vẻ mặt Hứa Chính Kiệt không vui: “Ngài Richard nói vậy là có ý gì? Phải đẩy nhanh tiến độ lễ đăng quang của tôi? Tại sao chứ? Nguy hiểm?

Nước Chiến Ưng thì có thể có nguy hiểm gì chứ?

Tôi không tin! Tôi muốn…”

“Đoàng!”

“Crack,crack”

Một giây sau, một bóng người rơi từ trên trời xuống con thuyền.

Người này cứ vậy đáp xuống như một viên đạn pháo vậy.

Vừa đến đã khiến mọi thứ phải rung lên điên đảo.

Mà đáng sợ hơn đó là trên boong tàu đã xuất hiện những vết nứt chăng chịt như những vệt mạng nhện, chẳng mấy chốc mà đã lan ra khắp nơi.

Động tĩnh này quá lớn, cứ vậy mà cắt ngang lễ đăng quang.

Hứa Chính Kiệt đang nói dở cũng phải dừng lại…

Tất cả mọi người trên thuyền đều loạn hết lên…

Phần boong tàu của du thuyền vỡ nát ra, chiếc du thuyền có trị giá hàng trăm tỷ cứ vậy mà rung lắc điên cuồng.

Tất cả mọi người đều bị dọa đến mức muốn phát điên lên, khắp nơi đều là tiếng thét chói tai.

Tình huống lúc này đang cực kỳ hỗn loạn…

Tất cả mọi người đều hoảng sợ.

Mà Richard và Hứa Chính Kiệt thì lại bình tĩnh lại khá nhanh, chỉ chốc lát sau hai người họ đã tập trung nhìn vào bóng người kia.

Không, dưới chân anh còn có một người toàn thân đều là máu đang nằm sấp đó.

Đó là Jeffersonl Thấy.Jefferson, Richard như phát điên lên vậy.

“Jeffersonl”

Anh ta gào lên.

Những người biết rõ chuyện này đều điên hết Mọi người nghiến răng.

“Anh ta! Chính là anh ta! Vậy mà anh ta lại đến đây rồi!”

Mọi người trợn tròn mắt lên.