Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 2354



Anh cười cười: “Được thôi, thực hiện bất cứ nguyện vọng nào của tôi sao?”

“Đúng, chỉ cần ngài dám nghĩ, thì chúng tôi dám làm. Tôi đại diện cho cục Thiên Thuãn đến đây, nên có thể thực hiện tất cả điều kiện của ngài”

Mấy kẻ này tỏ ra tự tin cực kì.

Anh nhìn họ rồi nói: “Được thôi, điều kiện của tôi rất đơn giản. Để tôi làm chủ nhân của nước Chiến Ưng đi. Chỉ cần làm được, thì tôi sẽ gia nhâp nước Chiến Ưng mà không phàn nàn”

“Rầm!”

Lời nói không kiêng nể một ai.

Anh vừa nói xong, tất cả mọi người đều ngây ra.

Điều kiện của anh là cả nước Chiến Ưng?

Anh muốn làm chủ nhân của nước Chiến Ưng.

Tâm bậy.

Không thể nào.

“Ngài đừng đùa nữa, chúng tôi rất thành tâm”

Vài người cười lạnh nói.

“Phí lời, tôi mới thành tâm đây, không phải nói sẽ thỏa mãn tất cả điều kiện của tôi sao? Tôi vừa nói ra, sao lại không làm nữa?”

Anh hỏi ngược lại: “Ngài hiếp người quá đáng, đừng có đừa cợt chúng tôi”

Mấy người của cục Thiên Thuẫn phát bực.

“Không thành tâm thì cút”

Anh tung ra một chưởng.

Xuất hiện một nguồn sức mạnh vô hình quạt bay đám người của cục Thiên Thuẫn.

Anh tiếp tục đi về phía trước.

Đàm phán thất bại rồi.

Việc này đã đảo lộn kế hoạch của cục Thiên Thuẫn.

Vốn tưởng rằng sẽ không có một ai có thể từ chối lời mời của cục Thiên Thuẫn.

Anh tiếp tục đi về phía trước, về phía có thiên quân vạn mã chặn đường.

“Không ổn rồi, đến thời điểm cuổi rồi, chỉ còn ba tiếng, anh ta sẽ rời khỏi nước Chiến Ưng”

“Làm sao đây? Mau nghĩ cách đi, mau lên.”

Thời gian chảy trôi.

Một giờ trước khi Diệp Lâm Quân khai chiến với nước Chiến Ưng.

“Ài, không còn cách nào khác, đành dùng nó thôi”

“Cái gì? Dùng nó? Anh điên rồi.sao?”

“Không còn cách nào khác, đến bước này thì chỉ có thể dùng nó thôi”

“Tôi không đồng ý.

Nó…

nó quá đáng sợ.”

“Đúng, thật điên rô.

Tôi cũng không đồng ý”

“Một khi dùng nó, chúng ta phải gánh chịu hệ lụy rất lớn.

Từ khi nó xuất hiện, cả thế giới vẫn chưa từng dùng bao giò”

“Chúng ta mà dùng thì chính là người đầu tiên rồi, phản bội thế giới để dùng nó, anh có biết chúng ta phải gánh tội năng đến thế nào không?”