Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 2488



Tại sao người đó lại có bộ võ công giống mình?

Trong chuyện này có bí mật gì?

Diệp Lâm Quân vẫn chưa nói những chuyện này cho Thất Đại Tà Thần, nhỡ rút dây động rừng thì sao?

Anh vẫn nên từ từ điều tra thì hơn!

“Chủ nhân nhỏ, bây giờ toàn bộ thế lực của chúng ta đã tập hợp xong Xuôi! Nhưng toàn bộ tung tích của chúng ta cũng bại lộ rồi!”

“Đúng vậy, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, năm mươi kilomet xung quanh núi Thiên Đấng cũng đã bị bao vây đến mức nước chảy không lọt rồi!”

“Chuyện này với họ mà nói là một cơ hội cực kì tốt để bắt sạch chúng ta mài”

“Đội quân của Thiên-Sách Phủ sẽ tấn công tới đây rất nhanh thôi! Đến lúc đó chúng ta sẽ đối đầu trực tiếp với họ hay là làm gì khác?”

Thất Đại Tà Thần đều phát biểu ý kiến của riêng mình, có điều toàn bộ họ đều nhìn về phía Diệp Lâm Quân, chờ Diệp Lâm Quân quyết định.

Trận chiến này cực kì quan trọng.

Nếu không cẩn thận thì có thể sẽ toàn quân bị diệt!

Diệp Lâm Quân cười: “Thực ra tôi đều đã có kế hoạch cả rồi! Mọi người hãy nghe tôi nói.. “

Diệp Lâm Quân đi đến trước mặt bảy người họ, nhỏ giọng nói ra kế hoạch của mình.

“Cái gì? Sao có thể làm như vậy được?”

“Đúng, tuyệt đối không được!” . KHÔ𝙉G‎ Q𝖴Ả𝙉G‎ CÁO,‎ đọc‎ t𝒓u𝐲ện‎ tại‎ +‎ TRÙMTR𝖴Y‎ Ệ𝙉.Vn‎ +

Thất Đại Tà Thần lập tức phản đối.

“Mọi người không:nghe theo mệnh lệnh của tôi ư?”

“Chủ nhân nhỏ, tất cả chúng tôi đều nghe theo sự sắp xếp của ngài!”

Nhìn thấy sự tức giận của Diệp Lâm Quân, bảy vị Tà Thần lập tức quỳ xuống trước mặt anh.

“Cậu chủ, chúng tôi sai rồi! Chúng tôi không nên oán hận về bất cứ điều gì, chúng tôi nên tuân theo mệnh lệnh của cậu vô điều kiện!” Cả bảy người cúi đầu không dám đứng dây.

Kết cục khi làm trái Tà Thần bọn họ biết rất rõ.

Mặc dù bọn họ là bảy vị Tà Thần, nhưng người trước mặt họ mới là hậu duệ thực sự của Tà Thần.

Là người duy nhất xứng đáng với danh hiệu Tà Thần.

Còn bọn họ đều chi là hư danh mà thôi! “Không sao, đứng lên đi, chỉ cân nghe lời tôi, mọi người đi chuẩn bị!” Diệp Lâm Quân ra lệnh.

Bảy vị Tà Thần nhanh chóng tản đi.

Diệp Lâm Quân đứng trên đỉnh núi, hai tay chắp sau lưng, nhìn về phía xa xăm.

Một trận chiến lớn sắp diễn ra.

Dường như đêm nay toàn bộ núi Thiên Đan rất yên bình! Không có tiếng chim và tiếng thú, thậm chí cũng không có gió thổi.

Tuy nhiên, khu vực xung quanh núi Thiên Đan lại kịch liệt dữ đội như lửa! Thiên Sách Phủ, tộc Bảo Long cùng với các vị cao thủ của các thế lực tai to mặt lớn đều đã có mặt.

Các chỉ huy lực lượng quốc tế là Hứa Chính Kiệt và Richard cũng đã có mặt.

Họ bao vây núi Thiên Đan chặt đến nỗi không một con kiến có thể lọt ra ngoài.

Trên bầu trời núi Thiên Đan, cũng bị bao vây chặt chẽ.

Trong tay nhóm người này, không ngoa khi nói một con ruôi không thể bay lọt.

Huống chỉ là nhiều người sống như vây, đừng ai nghĩ có thể rời đi “Có nên nói Diệp Lâm Quân thật sự rất ngu ngốc không? Không chỉ tập hợp mọi người lại với nhau, còn làm bại lộ địa điểm!

Đây không phải chỉ chờ chúng ta dùng một lưới mà bắt hết sao?” “Ha ha ha.

” Mọi người đều cười ầm lên.