Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 282: Báu vật của đất nước



Bên ngoài sân bay Tô Hàng lúc này đã có hơn nghìn người đến vây xem và con số không ngừng tăng lên. Hiện tại bên trong đã phát ra tin tức Tần Bắc Sơn đã đáp chuyến bay thành công, chảng máy chốc sẽ lập tức xuất hiện.

Mọi người bao gồm cả Thảm Mặc Sơn đều vô cùng kích động, nhìn chằm chằm vào khu vực bên trong, hồi hộp chờ đợi. Chỉ có Diệp Quân Lâm vẫn thản nhiên châm thuốc hút, giống như chuyện này chẳng có chút liên quan gì với anh cả.

Vài phút sau, tiếng bước chân dồn dập phát ra, Tần Bắc Sơn dần dần xuất hiện. Tuy rằng ông đã ở độ tuổi tám mươi nhưng da dẻ vẫn hồng hào, thần thanh khí sảng, khí thế mạnh mẽ, uy dũng như rồng.

Thân thể vô cùng cường tráng!

Tần Bắc Sơn không chỉ là một vị bác sĩ như ngôi sao sáng chói trên bầu trời mà còn là người rất biết chăm chút cho sức khỏe của mình, luôn thường xuyên tập thể hình đều đặn. Ông không chỉ thuần thục đá cầu, bơi lội mà còn am hiểu về bộ môn chạy cự li ngắn, từng đoạt giải nhất giải nhì vận động viên cấp quốc gia.

Tần Bắc Sơn thân thể càng khỏe mạnh thì đất nước càng có phú!

c Ông cực kì khiêm tốn, không phô trương. Ăn mặc quần áo giản đơn, bên cạnh chỉ mang theo duy nhất một người trợ lý. Hành lý tự mình xách, ba lô tự mình đeo,…Những ngôi sao nồi tiếng kia có thể so sánh được với ông sao?

Đây mới chính là báu vật của đất nước! Người mà toàn bộ người dân, ai ai cũng hết sức kính trọng, đặt trong lòng! Mọi người nhìn thấy Tần Bắc Sơn, lập tức đều cảm thấy nễ phục, quý mến không thôi!

Thảm Mặc Sơn nhác thấy bóng người liền vội vàng đi đến nghênh đón.

“Xin chào ngài, tôi là người dân ở thành phố Tô Hàng, tên gọi Thâm Mặc Sơn, mọi người thường hay gọi là gia tộc họ Thắm giàu có nhất tại nơi này. Chúng tôi luôn học hỏi và trau dồi những điều tốt địep như ngài Bắc Sơn đây từng truyền dạy!

Hôm nay, tôi muốn mời ngài đến bệnh viện tham quan một phen, bởi vì chính tôi cũng muốn dành thời gian và công sức để đóng góp cho giới y học ngày càng thêm phát triển ạ! Xin ngài hướng dẫn thêm cho chúng tôi!”

Thảm Mặc Sơn dứt lời, bốn gia tộc đứng đầu phòng thương mại Tô Hàng đều thoáng sửng sốt. Đối phương quả nhiên là khéo ăn khéo nói, lấy danh nghĩa đóng góp cho giới y học ra làm lí do mời Tần Bắc Sơn. Mà ông nghe vậy, chỉ mỉm cười lịch sự, khẽ lắc đầu.

“Cảm ơn ý tốt của ông Mặc Sơn đây. Chỉ có điều, lần này tôi đến Tô Hàng, mục đích chính là gặp gỡ bạn mình.”

Từ chối! Thẳm Mặc Sơn đến từ gia tộc nhà họ Thẩm đã bị Tần Bắc Sơn từ chối rồi!

“Chào ngài Bắc Sơn, chúng tôi đến từ phòng thương mại Tô Hàng. Phòng thương mại Tô Hàng hơn phân nửa sự nghiệp đều liên quan đến ngành y, muốn mời ngài ghé thăm một chút.

Các bệnh viện lớn ở Yên Kinh đều do chúng tôi một tay thành lập, càng mong ngài có thể giúp chúng tôi đưa ra thêm đề xuất phù hợp!”

Lôi Thiên Tuyệt tranh thủ đi đến trước mặt Tần Bắc Sơn, sau khi nói ra thân phận liền trực tiếp biểu đạt rằng mình muốn mời ông đến nơi làm việc của bọn họ.

“Cảm ơn phòng thương mại Tô Hàng đã cống hiến hết sức vì ngành y như vậy!”

Tần Bắc Sơn xong khi nói lời cảm ơn, trực tiếp từ chối cả Lôi Thiên Tuyệt lẫn những người bên cạnh đối phương. Điều đó đồng nghãi với việc ông trực tiếp cự tuyệt toàn bộ phòng thương mại Tô Hàng!

Hơn mười nhà danh gia vọng tộc đều liên tục tiến lên mời Tần Bắc Sơn nhưng như cũ đều bị ông nói lỗi xin lỗi cùng từ chối.

Mà Thẩm Mặc Son lúc này vẫn chưa hết ngạc nhiên, rốt cuộc Tần Bắc Sơn là do ai mời đến? Người bạn mà ông nhắc đến là ai2 Mọi người đều tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, hoàn toàn không tài nào đoán ra người có thể khiến Tần Bắc Sơn đến đây gặp mặt, sau đó mời ông đến nơi làm việc có thể là thần thánh phương nào đây?

Lúc này kí giả xung quanh đều bắt đầu lao tới dồn dập, liên tục đặt câu hỏi.

“Ngài Bắc Sơn đến thành phố Tô Hàng là có chuyện trọng đại cần làm hay sao?”

“Người bạn ban nãy mà ngài nhắc đến, có thể cho chúng tôi biết tên được không?”

“Ngài Bắc Sơn, đây là lịch trình cá nhân của ngài, đúng chứ?”

Từng câu hỏi một bủa vây khiến Tần Bắc Sơn uễ oải cả người, ông thoáng nhíu mày. Đám phóng viên này liên tục lải nhải, hoàn toàn không để ông rời đi. Lúc bấy giờ, đột nhiên tiếng chân nghiêm chỉnh dồn dập từ bên ngoài phát ra, đồng thời xuất hiện một nhánh quân đội tiến vào.

“Tránh ral”

Nhóm lính nhanh chóng bủa vây xung quanh Tần Bắc Sơn, mở ra vòng vây khiến đám phóng viên không thể nào chặn Tần Bắc Sơn được nữa. Hơn trăm người lính lúc này đồng loạt đứng nghiêm, cúi chào.

“Hoan nghênh ngài, Tần Bắc Sơn!”

Tần Bắc Sơn vô cùng kích động, đây chính là cấp bậc chào đón trang trọng nhất trong quân ngũ! Sau đó một người đàn ông chậm rãi xuất hiện, dựa vào ngôi sao đính trên vai, Tần Bắc Sơn đoán đây ắt hẳn là thiếu tướng!

Mà ông nhìn vào bảng tên trên ngực trái của vị thiếu tướng này, lập tức trợn tròn mắt!

Đối phương chính là thiếu tướng Thanh Long!