Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 380: Hống hách không coi ai ra gì



Lý Thiên Hạo lại nói: “Tuy nhiên nhị gia, cũng không có hy vọng lắm. Bởi vì quy định của Tần Bắc Sơn là không cho phép tư nhân mời! Trước đây, tướng quân Trần Thiên Kiều của Tô Hàng đã bắt ông ấy về, cuối cùng lại xảy ra chuyện!”

Hai mắt Lý nhị gia tràn đầy tức giận, rồng lên: “Tôi có thể so với Trần Thiên Kiều?”

“Tôi có thể mời những người mà lão ta có thể mời! Tôi vẫn có thể mời những người mà lão ta không mời được!”

“Mau đưa Tần Bắc Sơn về cho tôi, tôi nhất định phải chữa trị cho cháu trai của tôi!”

Lão Cao gật đầu: “Đã hiểu, nhị gia! Trên đời này không có người mà ngài không mời được!”

“Ha ha, không nễể mặt tôi, thì chính là không nể mặt Diêm Vương!”

Lý nhị gia lạnh lùng nói.

Đám người Lý Thiên Hạo đứng cạnh Lý nhị gia đều cảm thấy rùng mình.

Khí thế của Lý nhị gia quá mạnh.

Chỉ cần ông ta nói, tất cả mọi người sẽ cảm thấy như bị núi Thái Sơn đè.

Chỉ là lần này, tất cả mọi người đều toát mò hôi lạnh.

Ngay sau đó Lão Cao đi bắt Tần Bắc Sơn.

Đám người Lý Văn Hải thêm mắm dặm muối nói: “Thưa nhị gia, mọi chuyện đều là do Diệp Quân Lâm và Lý Tử Nhiễm sai, bọn họ ÿ thế quen biết Lão Cửu, Tam Gia, muốn làm gì thì làm! Ngay cả nhà họ Lý ở tỉnh thành cũng không để trong mắt!”

“Hừ, Diệp Quân Lâm! Tốt lắm! Lần này tôi tới đây giải quyết chuyện này, cho dù thân phận của bọn họ thế nào, tôi cũng sẽ không bỏ qua!”

“Ngoài ra, sau này tôi sẽ định cư ở Tô Hàng! Ý tưởng của tôi rất đơn giản. Sau này ở Tô Hàng, chỉ cần nghe đến cái tên nhà họ Lý, đều sẽ sợ chết khiếp.”

Lý nhị gia hồng hách nói.

Điều này khiến đám người Lý Thiên Hạo vô cùng kích động.

Ngày trở mình cuối cùng đã đến?

Ngay cả khi họ bắt tài, chỉ cần họ Lý là đủ.

Sau này thiên hạ Tô Hàng này sẽ là của Lý nhị gial Dù sao, Trần Thiên Kiều, Thảm Mặc Sơn và Phòng thương mại Tô Hàng đều đã thất thủ.

Ai có thể là đối thủ của Lý nhị gia?

Trong một thời gian, trong đầu Lý Thiên Hạo đã vạch ra một bản thiết kế lớn.

Bên cạnh đó, Lão Cao đã dẫn theo một nhóm người vội vã đến sân bay.

Lúc này, Diệp Quân Lâm đích thân lái xe đưa Tàn Bắc Sơn và trợ lý đến sân bay.

Ban đầu, Diệp Quân Lâm định đưa Tần Bắc Sơn quay lại Yến Kinh bằng máy bay quân sự.

Nhưng ông ấy đã từ chối!

Đây chính là Tần Bắc Sơn.

Một bác sĩ bình thường với một tâm hồn tuyệt vời.

Diệp Quân Lâm rời đi sau khi thấy cả hai vào sân bay.

Chỉ là sau khi Diệp Quân Lâm rời đi, một chiếc xe Minibus đã nhanh chóng dừng lại ở đây.

Lão Cao dẫn theo mười mấy người vội vã đi thẳng vào sân bay.

Lúc này, Tàn Bắc Sơn cùng trợ lý mới lấy được thẻ lên máy bay, đi tới cửa kiểm tra an ninh.

Nhưng đột nhiên có hơn chục người xuất hiện trước mặt họ.

“Tần Bắc Sơn tiên sinh, mời ông đi cùng chúng tôi!”

Lão Cao làm việc sạch sẽ sắc bén.

Tần Bắc Sơn hoàn toàn không có cơ hội phản ứng.

Khi cả hai phản ứng lại, bọn họ đã ở trên xe.

“BỊ: Lão Cao ra lệnh, chiếc xe rời đi.

Đến bệnh viện.

Tần Bắc Sơn và trợ lý bị cưỡng ép đưa về phòng bệnh.

Khi nhìn thấy Tần Bắc Sơn, tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Nhưng Lý nhị gia lại khinh thường, cười lạnh nói đây ghét nhất bọn học giả, đạo đức giả các người!”

Tần Bắc Sơn cười nói: “Vậy tại sao ông còn muốn tôi tới?”

“Bởi vì tôi tìm ông chữa bệnh! Đó là giá trị sử dụng của ông!”

Lý nhị gia chỉ vào Lý Vương Long, lạnh lùng nói: “Mau chữa bệnh cho cháu trai tôi! Sau khi nó khỏi bệnh, tôi sẽ cho ông một tỷ tệ! Nếu chữa không được, ông có thể chọn tay hoặc chân sẽ như thế này!”

Tần Bắc Sơn sững sờ trước sự hồng hách của Lý nhị gia.

Trước đây, Trần Thiên Kiều cũng là ông lớn một phương, nhưng vẫn sẽ tôn trọng ông.

Người trước mặt ông này hồng hách không coi ai ra gì, vô cùng hồng hách.

Giống một kẻ điên!