Diệp Quân Lâm cười cười: “Thật ngại quá, tôi còn rắt trẻ, không giống với người sắp xuống mồ như Viên tiên sinh đây!”
“Cậu…”
Khua môi múa mép, Viên Sơn Hà sao có thể là đối thủ của Diệp Quân Lâm được.
Tiếp sau đó, ông ta nói sang chuyện khác, trong tròng mắt lóe ra ánh sáng sắc bén: “Kẻ nào là kẻ đã giết người anh em của tôi, giết con trai tôi? Đứng ra đây!”
Bạch Hỗ cười nói: “Là tiểu gia tôi đấy, nhưng mà ông không có tư cách biết tên của tôi!”
Bạch Hỗ nói không sai.
Cho dù địa vị của Viên Sơn Hà có cao, nhưng Bạch Hỗ là một vị thiếu tướng hàng thật giá thật.
Chắc chắn là Viên Sơn Hà không có cái tư cách đó.
“Được lắm, các cậu định lấy bốn người ngăn ba ngàn người chúng tôi hả?”