Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 545



Người nọ lập tức quỳ rạp xuống trước mặt ông lão, hốt ha hốt hoảng nói.

“Âm!”

Ông lão bất ngờ kéo cần câu, phát ra một tiếng nổ, ở trong biển lại hình thành một vòng xoáy lớn.

Đột nhiên một con sóng lớn bị lật lên, cao tới hàng chục mét.

Vô số cá dưới biển đều bị quăng lên bờ, rơi vào bờ thành từng đám chỉ chít.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Lee Jae Shik có thần lực à?

“Phác Thiên Tín tiên sinh muốn mời đại sư tới Hoa Hạ trấn thủ, thứ nhất, là để mở mang bờ cõi cho Tập đoàn Tam Hưng; thứ hai là báo thù thay cho hai người Lý Đại Trung.

Người này quỳ trước mặt Lee Jae Shik, thỉnh cầu.

“Rầm!”

Hơn trăm người ở phía sau đồng loạt quỳ trên mặt đất, hô to nói: “Tập đoàn Tam Hưng mời đại sư Lee Jae Shik tới Hoa Hạ trần áp nhiễu nhương!”

“Cầu xin đại sư xuất núi!”

Tiếng nói hết một đợt lại vang lên một đợt, rung động trời đất.

Lee Jae Shik đã thôi chức huấn luyện viên trưởng của hàng triệu bộ đội Hàn Quốc từ lâu, ông không có ý định ra mặt nữa.

Đôi mắt Lee Jae Shik chớp lóe, ông ta nói: “Thôi được, tôi cũng muốn đi xem quê hương của tướng quân Côn Luân!”

Khi Lee Jae Shik nói câu này, lại hơi toát ra một tia sợ hãi.

Ông ta rất rõ, tướng quân Côn Luân trấn thủ Hoa Hạ đáng Sợ như thế nào!

“Ầm Lee Jae Shik nói câu này tương đương với việc đã đồng ý.

Mọi người ở tập đoàn Tam Hưng vô cùng phấn khích.

Xa cách mười năm, đệ nhất Taekwondo Hàn Quốc – đại sư Lee Jae Shik rời núi.

Sắp tới ông sẽ đi Hoa Hạ, trợ giúp cho tập đoàn Tam Hưng một tay, nắm được tỉnh Giang Nam.

Sau khi Phác Thiên Tín biết tin Lee Jae Shik đồng ý, ông ta kích động khoa chân múa tay.

Trước đây, ở tỉnh Giang Nam tập đoàn Tam Hưng quét ngang hết thảy.

Có vị đại thần Lee Jae Shik trợ giúp nữa.

Kia quả là gặp thần giết thần, gặp phật giết phật.

Không chỉ tỉnh Giang Nam mà cả mắy tỉnh lớn xung quanh cũng muốn thu vào túi.

Hôm nay, Diệp Quân Lâm vừa tan làm.

Không ngờ lại có một người tới tìm anh.

Thì ra là Thu lão, lão nô của Viên Sơn Hà.

Người râu ria nên Diệp Quân Lâm vẫn chưa giết ông ta.

“Ông tìm tôi có việc gì?”

Diệp Quân Lâm ngạc nhiên hỏi.

“Diệp tiên sinh, tôi nói thẳng! Ngài cũng biết chủ mấy chục năm nay chủ nhân tôi có được số của cải lên đến hàng trăm tỷ. Ông ấy thích sưu tầm đồ cổ như châu báu, tranh chữ! Có ba món vật báu hiếm thấy trên đời! Có thể được xưng là quốc túy của Hoa Hạ tai”