Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 666



“Ha ha, các người vẫn còn chờ đợi trong ngu ngốc hả?

Người ta đã bỏ chạy từ lâu rồi!”

Trương Văn Thao cười khẩy nói.

Lý Tử Nhiễm quật cường lắc đầu: “Không đâu! Chồng tôi sẽ xuất hiện!”

Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan tức giận quát lớn: “Đến lúc này rồi mà con vẫn còn tin cậu ta hả? Chúng ta sắp toi rồi!

Con gọi cậu ta ra đi?”

“Con…”

Lý Tử Nhiễm rất lo.

Sao Diệp Quân Lâm còn chưa xuất hiện?

“Chuyện mà ba hối hận nhất đời này chính là gả con gái cho thằng khốn đấy!”

Lý Văn Uyên đắm mạnh vào bức tường.

Triệu Nhã Lan vô lực nói: “Haiz, tôi cũng thế! Chuyện xui xẻo nhất đời này chính là gặp phải Diệp Quân Lâm.”

Trong suy nghĩ của hai người, Diệp Quân Lâm đã gây ra chuyện này.

Triệu Viễn và Tiêu Thám đồng thanh nói: “Yên tâm đi, anh rễ sẽ xuất hiện!”

Không lâu sau, bên ngoài trang viên nhà họ Triệu có tiếng động…

Nhà họ Sở ở Hoa Hải đã tới…

Bên ngoài trang viên nhà họ Triệu, cảnh tượng thật sự là rất rúng động.

Những người gác cửa của nhà họ Triệu sợ tới mới suýt thì quỳ xuống đắt. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tâm Niệm Em Đã Lâu
2. Vì Sao Loại A Này Mà Cũng Có O
3. Đừng Làm Nũng Với Anh
4. Nhân Vật Chính Truyện Ngược Không Cho Ta Khóc
=====================================

Xe ô tô nói tiếp nhau mà tới.

Khoảng hơn hai trăm chiếc ô tô màu đen bao quanh cả trang viên nhà họ Triệu.

“Cạch!”

“Cạchl”

“Cạch!”

Cửa xe được mở ra, một đám đại hán mặc áo trắng xuống xe.

Trước ngực áo trắng của mỗi người, đều thêu một chữ Sở.

Cao thủ mặc đồng phục màu trắng đứng ngay ngắn, bao.

vây trang viên nhà họ Triệu đến độ một giọt nước cũng không lọt.

Nhà họ Sở ở Hoa Hải đã chính thức hành động!

Cao thủ trong gia tộc được cho ra!

Không tiến lên, cũng phải có bảy tám trăm cao thủ!

Ai dám gây hắn với Sở Nhậm Hùng chứ?

Ai dám tát ông ta?

Bằng không chính là kết cục này!

Mấy chiếc xe tập trung quanh một chiếc Lincoln.

Sau khi cửa chiếc Lincoln mở ra.

Sở Nhậm Hùng bước xuống xe.

Ông ta liếc mắt nhìn thoáng qua trang viên nhà họ Triệu, cười lạnh nói: “Tôi xem nhà họ Triệu làm thế nào thoát được năm ngón tay của tôi?”