Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 1577



Nếu là như vậy thì bản thân bà ta thật sự đã đụng chạm đến một nhân vật lớn rồi.

Bà ta đã gặp rắc rối rồi, lần này bà ta thật sự gặp phải rắc rối lớn rồi.

Bà ta nắm lấy mảnh ngọc, ngón tay không ngừng run rẩy hẳn lên.

“Vì vậy cô hãy hiểu rõ cho tôi. Việc tôi đánh cô hoàn toàn là đang cứu lấy cô đấy, nếu không thì dựa vào việc cô tự tìm đường chết như vậy, cho dù cả nhà họ Phan của cô có được một chút mặt mũi thì cũng sẽ bị cô làm mất sạch thôi”

Cổ Hưng Sơn trở nên nghênh ngang kiêu ngạo, ông ta nhẫn nhịn ở trước mặt người đàn bà điêu ngoa này nhiều năm như vậy, cuối cùng chính mình cũng có được một chút khí phách rồi.

Người phụ nữ ôm lấy gương mặt của mình và cúi đầu xuống không dám nói một lời nào.

Không phải bà ta bị Cổ Hưng Sơn thuyết phục mà là do thân phận này của Tân Trạm thật sự quá đáng sợ rồi.

Thanh Long lệnh cộng thêm Lệnh Huyền Vũ, nhà họ Phan có thể lấy được một tấm cũng đã khó như lên trời rồi, vậy mà tên này lại có thể lấy được cả hai tấm cùng một lúc thì sẽ có được thân phân gì đây, bản thân bà ta cũng thật xui xẻo khi lại trêu chọc đến anh.

“Được rồi, cả hai người cũng đã nói hết mọi chuyện một cách rõ ràng rồi phải không? Các người định giải quyết chuyện của Cổ Nguyệt Linh như thế nào đây” Tân Trạm nói một cách hờ hững.

Lúc trước của anh nhìn thấy Cổ Hưng Sơn truyền một tia thân thức cho người phụ nữ thì có lẽ cũng hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì.

“Việc đưa mẹ của Nguyệt Linh vào đất tổ sẽ được làm ngay lập tức, sau khi tôi trở về sẽ đưa mẹ của con bé vào đất tổ ngay, tôi có ba vị trí dành cho người vợ cả, trong đó còn hai chỗ bị trống, tôi không chỉ đưa mẹ của Nguyệt Linh vào đất tổ mà còn cho bà ấy trở thành vợ cả của tôi” Cổ Hưng Sơn vội vàng quay đầu và mở miệng nói.

Người phụ nữ ở một bên cảm thấy rất khó chịu, thế nhưng chuyện đã đến nước này rồi thì bà ta cũng chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi mà chịu đựng.

“Nhưng mà tôi lại thấy người vợ này của ông rất không chịu phục đấy, bà ta sẽ không giả vờ qua loa ở trước mặt tôi rồi sau đó lại nuốt lời khi tôi rời đi đấy chứ” Tân Trạm lạnh lùng cười lên và nói.

“Không đâu không đâu, những chuyện mà Cao Hưng Sơn tôi đã quyết định thì sẽ không hề nuốt lời”

Cao Hưng Sơn vội vàng nói: “Thật ra thì vào những năm này tôi vẫn luôn cố gắng là vì mong rằng có một ngày có thể quang minh chính đại mà đưa mẹ của Nguyệt Linh vào đất tổ, hơn nữa tôi cũng sắp chuẩn bị xong mọi việ “Hưng Sơn, anh!” Người phụ nữ nghe thấy vậy liền hơi nổi giận ngay lập tức.

“Tôi cái gì? Có phải muốn bị đánh nữa đúng không?”

Cao Hưng Sơn lạnh lùng cười lên và nói: “Ông đây đã nhịn cô nhiều năm như vậy thì cô nghĩ rằng tôi sẽ mãi nhẫn nhịn à?

Tôi nói cho cô biết, bây giờ sức mạnh của nhà họ Cổ của tôi đã không giống như trước đấy nữa, sau này cô bớt lại một chút thì tôi bỏ qua, nếu như cô còn dám bảo tôi làm này làm nọ thì có tin ông đây bỏ cô ngay lập tức không!”

Trong lòng người phụ nữ run lên một cái, sự kinh ngạc và sợ hãi lóe lên trong đôi mắt của bà ta.

Nếu như là trước đây thì bà ta vẫn thật sự không tin Cổ Hưng Sơn dám làm như vậy, thế nhưng sau khi bị Cổ Hưng Sơn hung hăng đánh một trận thì lại khiến cho bà ta đột nhiên nhận ra rằng người đàn ông ở trước mặt mình cũng không hề hèn nhát như vẻ ngoài.

“Haiz, có điều Nguyệt Linh lại quá cứng đầu giống như mẹ con bé, lại không nghe theo lời của tôi, lần này cứ nhất quyết phải đi vào nơi nguy hiểm, nếu không thì qua hai ba năm nữa mẹ con bé cũng sẽ được đưa vào đất tổ mà thôi” Cổ Hưng Sơn lại nói với Tân Trạm.

“Lần tôi rất cảm ơn Tân công tử, nếu như không có cậu thì tôi đã không có cơ hội để dạy dỗ người đàn bà đanh đá này một trận để cho cô ta biết phép tắc một chút. Cậu hãy yên †âm, sau khi tôi trở về sẽ đi làm chuyện đưa vào đất tổ ngay lập tức” Cổ Hưng Sơn hứa hẹn nói.

Tân Trạm gật đầu, những lời nói của tên Cổ Hưng Dương này cũng xem như rất chân thành và tha thiết, sự đau buồn và yêu thương ở sâu trong đôi mắt của ông ta khi nhắc đến mẹ của Cổ Nguyệt Linh cũng không thể là giả vờ được.