Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 1644



Luồng khí thật mạnh, chắc chắn anh đã nuốt tinh thạch đó. Thực lực của anh bây giờ chắc chắn không phải là cảnh giới Phân Thần cấp ba, hơn nữa còn không ngừng tăng lên, rốt cuộc muốn thăng cấp đến cảnh giới nào.

Trái tim người đàn ông run rẩy, cảm nhận được sự nguy hiểm tỏa ra từ Tân Trạm lúc này, lúc ngọn lửa lan đến bên chân thì nhanh chóng lùi về sau.

Lúc này, ngoài tấm lưới màu vàng, không ít bảo vệ nhà họ Tống ngừng chân, tập trung chăm chú nhìn vào sự thay đổi bên trong.

Nếu Tân Trạm có thể nhảy từ bên trong ra thì bọn họ sẽ không chân chờ gì mà ra tay.

“Sao đột nhiên nhiệt độ lại tăng cao hơn thế”

Một bảo vệ lau tránh, đã có linh khí bảo vệ mà bọn họ vẫn cảm thấy nóng như thiêu đốt.

Xì một tiếng.

Ngay sau đó, một bóng người bay từ trong tấm lưới, bảo vệ nhìn kỹ, lại là người đàn ông tóc ngắn.

“Mau lùi lại!”

Sau khi anh ta xuất hiện thì hét to một tiếng.

Những người còn lại ngây ra, không hiểu chuyện gì.

Tân Trạm đã bị tấm lưới vây lại, sao bọn họ lại phải lùi lại.

Nhưng ngay sau đó, bọn họ biến sắc, cảm nhận được nhiệt độ khiến người ta run rẩy bốc lên ngay phía dưới tấm lưới.

Răng rắc, tấm lưới màu vàng đó như thể không chịu được nhiệt độ này, phát ra tiếng đôm đốp.

Sau đó trên bề mặt như có băng tuyết tan chảy dưới nhiệt độ này.

Lúc này, cuối cùng bọn họ cũng hiểu ý của người đàn ông, vội vàng lùi về phía sau.

Tấm lưới màu vàng, bảo bối đỉnh cấp của nhà họ Tống gần như hoàn toàn bị đốt thành khói trong nháy mắt.

Ngọn lửa điên cuồng không gì có thể cản được, sau đó đột ngột lan ra bốn phía, hướng thẳng về phía chân trời.

Sa mạc chấn động, ngọn lửa mãnh liệt hừng hực mở ra sóng gió, thổi bay cát sỏi, cát vàng bay rợp đất trời.

Đám người Nhiếp Phong Đình ở đằng xa cũng cảm nhận được tình hình bất bình thường này.

“Mọi người giữ vững trận pháp, nhà họ Tống có vấn đề rồi”

Nhiếp Phong Đình lớn tiếng nói.

Trong lòng anh ta biết Tân Trạm đã đánh nhau với nhà họ Tống rồi, thế nên muốn ổn định những tán tu này, không thể để bọn họ gây trở ngại cho Tân Trạm.

Trái tim mọi người cũng run rẩy, bốn không có mấy người hứng thú đi đến chỗ nguy hiểm đó, bị Nhiếp Phong Đình nói thể thì bọn họ càng bỏ suy nghĩ đó đi.

Đứng ở chỗ yêu thú tụ họp, Tân Trạm hít sâu một hơi.

Lúc này toàn thân anh đều bị ngọn lửa vây quanh, ngay cả làn da cũng trở thành màu lửa.

Bọn yêu thú xung quanh đều cúi rạp mình xuống, thấp giọng kêu to như thể hiện sự thần phục.

Cảm nhận được bản nguyên ngọn lửa trong người như đang trào lên, ánh mắt Tân Trạm sáng lên, đây là sức mạnh vô cùng mạnh mẽ mà trước giờ mình chưa từng điều khiển.

Đây là sức mạnh bản nguyên đến từ Như Ý Tiên Tôn, mạnh hơn rất nhiều so với mình tự nuốt ba quả Nguyên Lôi.

Một sự tự tin lan ra từ đáy lòng.

Mượn sức mạnh từ ngọn lửa này, Tân Trạm cảm thấy không ai có thể đánh bại mình của lúc này.

Anh vừa suy nghĩ đến, thân thể đã hóa thành một ngọn lửa, đột ngột bước đến giữa không trung.