Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 1902



Tân Sở Phi khinh thường, dùng thanh kiếm đồng biến hóa ra một đóa hoa sen, mũi kiếm xuất hiện, hoa sẽ cũng bắt đầu nở bung ra.

Sau khi thanh kiếm biến hóa ra hoa sen, những cánh hoa bay ra bắt đầu hòa với những tia sáng phát ra từ thanh kiếm.

“Cơ hội đến rồi” Ánh mắt Tân Lệ Như đột nhiên trở nên đáng sợ.

Vốn dĩ, sau khi dùng tuyệt kỹ này, sẽ không còn sức lực chiến đấu nữa nhưng Tân Sở Phi không hề biết ô quang kiếm lại có kiếm ý.

Đây là bí mật, bởi vì kiếm ý này đến từ người anh họ, một trong những người kế vị rất có tiếng nói của Tân Hoàng. Đó là Tân Khởi.

Với kiếm ý như vậy, nó còn có thể tiếp tục thôi thúc ô quang kiếm thực hiện một nhát chí mạng.

Đột nhiên, Tân Lệ Như khởi động phong ấn bên trong kiếm, làm cho thanh kiếm hoạt động, cả người đều bay ra ngoài.

Thay vì nói cô ta bay ra ngoài, chi bằng nói thanh kiếm đã tấn công cô ta.

“Đồ chết tiệt, xem cô có thoát được nhát này không?”

Ô quang kiếm lao nhanh như một tia chớp, trong nháy mắt đã bay đến trước mặt Tân Sở Phi.

Nhìn thấy thanh kiếm mang càng ngày càng tới gần Tân Sở Phi, Tân Lệ Như cảm thấy vô cùng sung sướng.

Mặc dù không thể giết người trong tộc của mình, nhưng tra tấn hành hạ Tân Sở Phi một phen cũng tốt.

Cô ta nhất định phải biến khuôn mặt của Tân Sở Phi thành một bông hoa, để cho dù cô có uống bao nhiêu thuốc cũng không thể trở lại như ban đầu.

Bằng cách này, không những Tân Sở Phi sẽ phải đối mặt với khán giả bằng một khuôn mặt xấu xí.

Hơn nữa con quái vật xấu xí như Tân Sở Phi sẽ không còn tư cách gì để tranh giành người đàn ông với mình.

“Cái này, làm sao có thể như vậy được.”

Đối mặt với ô quang kiếm đang đến gần trong nháy mắt, Tân Sở Phi tim đập loạn xạ, sắc mặt tái nhợt.

Nhát kiếm này của Tân Lệ Như vừa nhanh vừa tàn nhãn, hơn nữa nó có một sức mạnh vô cùng lớn, hoàn toàn vượt quá dự đoán của cô.

Thanh kiếm trong nháy mắt đã đến trước mặt cô, khiến cô không kịp tránh né.

Mắt nhìn thấy kiếm sắp sượt qua má mình, đúng lúc này, kiếm đồng trong tay Tân Sở Phi đột nhiên chuyển động.

Một phong ấn bị phá vỡ, kiếm ý lao nhanh như vút.

Kiếm đồng bay lên cùng với cánh tay của Tân Sở Phi, sau đó kiếm mang lóe lên như một dải cầu vồng dài xuyên qua mặt trời.

Tân Lệ Như sững sờ.

Tân Sở Phi này rõ ràng đã mất đi sức lực không còn khả năng đánh trả, sao bỗng nhiên trở nên mạnh như vậy.

Hơn nữa, kiếm khí này dường như không phải do Tân Sở Phi kích động, mà là kiếm đồng đã giúp cô ra tay.

Nó giống như một chiêu thức riêng.

Trong phút chốc, Tân Lệ Như hiểu được lời nói của Tân Trạm, tim như thắt lại.

Thì ra những tâm tư trong lòng đều đã bị Tân Trạm nhìn thấu.

Choang!

Thanh kiếm dài xẹt qua, xé toạc khoảng không.

Tân Lệ Như kêu lên một tiếng đau đớn, ô quang kiếm trong tay bị gãy ra làm đôi, cánh tay cũng bị chém, máu tươi phụt ra.