Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 2385



“Em cũng không hiểu lắm, có lẽ điển tịch này sẽ có biến hóa gì mới chăng?” Tân Trạm cũng lắc đầu.

Ở trong chiến trường Tiên Ma, phần đông tu sĩ đều đang đợi để trở về.

Lúc này phía trên bầu trời có một không gian độc lập tôn tại.

Trong phiến không gian mịt mờ này có hai ông lão đứng thẳng.

Trong đó có một ông lão mặc áo bào đen, tóc đen bay bổng, tản ra hơi thở cương liệt tựa như ác ma địa ngục.

Người còn lại đầu đội ngọc quan, mặc áo bào trắng, ngay cả râu tóc cũng đều trắng xóa, thoạt nhìn xuất trần tựa tiên nhân.

Trước mặt bọn họ là một vũng nước giống giếng nước bình thường, nhìn vào nó có thể quan sát mọi thứ phát sinh trên chiến trường Tiên Ma.

“Sí Ma, xem ra lần này tôi thắng rồi, đừng quên giao hẹn của ông” Ông lão tóc trắng như tiên nhân cười tủm tỉm.

“Hừ, chẳng qua là lần sau sắp xếp tu sĩ tiến vào chiến trường Tiên Ma, tôi cho ông là được”

Ông lão ma tu tóc đen hừ lạnh một tiếng, thân sắc khó chịu nói: “Thật không ngờ, tôi xem trọng tên vãn bối họ Khương như thế, cố ý để cho cậu ta tiến vào khu vực có lợi nhất, ai mà ngờ lại đi thua một vãn bối mới đạt Phân Thần cảnh”

Vì có thể thắng, ông ta cố ý dẫn tất cả cường giả đến phía bắc, kết quả Khương Thời Miễn vẫn thất bại trong gang tấc, hại ông ta thua mất ván cược này.

“Ha ha, đây là số mệnh rồi. Người tu tiên bọn tôi mạnh hơn ma tu các người một chút là sự thật không thể thay đổi” Lão già cười nói, mang theo điệu bộ của người chiến thắng.

“Chiến trường này sắp kết thúc rồi. Thăng nhóc nhà họ Tân cũng sẽ đến vùng không gian này của chúng ta. Tôi thấy ông nên tránh đi, miễn cho lát nữa lại phải chịu thêm đả kích”

“Ngạn Tiên, ông đừng có nói bừa. Không phải là người tu tiên toàn thẳng, trong quá khứ không phải ma tu chưa từng thắng qua” Sí Ma nghiêm mặt.

Nói đến đây, đột nhiên đôi mắt ông ta chợt đảo.

“Ngạn Tiên, ông có dám đánh cược lần nữa với tôi không?

Nếu tôi thua, lần sau không chỉ tu sĩ đi vào chiến trường Tiên Ma do ông chọn, mà địa điểm cũng do ông quyết định luôn”

“Đánh cược cái gì?” Ngạn Tiên cũng có chút hứng thú nói.

“Đợi đến lúc tu sĩ nhà họ Tân đi vào không gian này, tôi có thể khiến cậu ta tự nguyện từ bỏ phần thưởng. Nếu tôi làm được, tôi thắng” Sí Ma nói.

“Ông sẽ cưỡng ép cậu ta sao? Chuyện này không thể được. Dựa vào cấp độ tu vi của tôi với ông, muốn cậu ta từ bỏ không phải quá đơn giản sao” Ngạn Tiên lắc đầu.

“Đương nhiên không thể ra tay, tôi dùng phương pháp khác để cho cậu ta từ bỏ phần thưởng. Ông dám cược hay không?”

Sí Ma lại nói.

Ngạn Tiên nghĩ nghĩ, đáp: “Có thể, nhưng nếu ông vi phạm, tôi sẽ tham dự”

“Yên tâm đi, ván cược này tôi thắng chắc rồi”

Tâm mắt Sí Ma hạ xuống, dừng lại trên bóng dáng Tân Trạm đang đứng trong chiến trường, khóe môi khế nhếch, tạo thành một nụ cười đầy ẩn ý.

“Anh hai, chờ sau rời khỏi đây, em sẽ thay một gương mặt khác, rồi dùng tên giả là Trình Tân”

Khi thấy bảng Sát Lục trên bầu trời đã sắp bị thiêu trụi, Tân Trạm mở miệng nói.

Rời đi từ chiến trường này, không một ai biết mình sẽ được truyền tống tới nơi nào, quay trở về bên ngoài thông đạo, hay là tới một địa điểm bất kỳ nào đó.

“Em cứ yên tâm. Tiếc là em muốn tới khu vực phía bắc nếu không hai anh em chúng ta còn có thể ở cạnh nhau thêm một thời gian” Tân Thiên cũng cười nói.