Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 2670



Tân Trạm cười lạnh một tiếng, anh mở túi gấm ra, một ngọn chí hỏa bay ra, lập tức bị Tân Trạm một ngụm nuốt xuống.

“Tôi còn phải cảm ơn ông, lại tặng cho tôi một ngọn chí hỏa”

Nói xong, Tân Trạm vung tay, bên cạnh xuất hiện bốn loại ánh sáng chí hỏa khác nhau.

“Vốn dĩ bốn ngọn chí hỏa vẫn không thể mở ra đệ nhị đạo Tiên Quyết của Thiên Hỏa Tiên Tôn, bây giờ đã đủ “Vậy mà mày lại có thể điều khiển chí hỏa”

Ba hồn bảy vía của linh quái sắp bị dọa đến không còn rồi.

Rốt cuộc bản thân nó đã gặp phải tên biến thái như thế nào đây, loại đồ vật như chí hỏa, một linh chí dương như nó đều khó mà điều khiển, mà thằng nhóc này lại có thể điều khiển đến bốn loại.

“Không, sau khi có được chí hỏa này của mình, anh ta đã có năm loại chí hỏa.

Vậy mà bản thân mình lại lấy sở trường giỏi nhất của đối phương để lừa anh ta, thật sự quá ngu ngốc rồi: “Tiền bối, tôi biết sai rồi, cầu xin ngài tha cho tôi một mạng”

Nhìn thấy Tân Trạm đi về phía mình, sắc mặt linh quái tái nhợt, hoảng loạn vô cùng, phốc một tiếng quỳ trên mặt đất.

Tốc độ chạy không nhanh như Tân Trạm, đánh lại không thể đánh thắng, bây giờ ngay cả chỗ dựa lớn nhất là chí hỏa cũng đều không còn nữa.

Hơn nữa trước đây nó tính kế Tân Trạm, bây giờ nhận tội có lẽ cũng không có tác dụng nữa.

“Nếu như ông thành thật một chút, có lẽ tôi đã cân nhắc buông tha cho ông, nhưng ông lại muốn tính kế giết tôi, còn muốn sống sao?” Tân Trạm cười lạnh một tiếng, một luồng linh khí rơi xuống, đánh đến linh quái liên tục gào thét.

“Tiền bối đừng giết tôi, thực ra cậu giữ lại tôi có lợi ích, tôi có thể tra xét sự tồn tại các loại chí dương ở khắp mọi nơi, hơn nữa nếu như tôi tan vào bảo khí, biến thành khí linh sức mạnh vô cùng, tiền bối xin tha mạng”

Toàn thân linh quái bốc khói, cảm nhận cơ thể không ngừng trở nên suy nhược, không ngừng hoảng sợ kêu lên.

“Tôi có thể nhận ngài làm chủ nhân, tôi biết tu sĩ đạt đến cảnh giới này, nhận chủ cũng có thể hủy bỏ, nhưng tôi là linh thể, linh hồn là tất cả của tôi, tôi không thể phản bội.”

“Nếu là như vậy, ông vẫn còn một chút giá trị”

Tân Trạm tỉ mỉ suy nghĩ, tuy răng con linh quái này âm hiểm xảo trá, nhưng sau khi nhận chủ, bản thân anh có thể khống chế tính mạng của nó, có cũng không dám thô lỗ với mình.

Ngược lại xác thực rất khó gặp linh chí dương, có lẽ tương lai thật sự có thể có tác dụng gì đó.

Nghĩ đến đây, Tân Trạm lại đánh ra một luồng linh quang, khiến khí tức này yếu đi một chút.

“Giao linh hồn ra, tha cho ông một mạng”

Linh quái thở phào một hơi, nhưng cũng đau khổ vô cùng.

Nó biết từ đây về sau, bản thân sẽ không thể giống như trước đây không bị ràng buộc giết hại tu sĩ, chế tạo bộ xương nữa.

Nhưng trước giây phút sinh từ nguy hiểm, linh quái cũng không thể quan tâm nhiều như vậy, ngoan ngoãn giao lệnh hồn ra.

Cảm thấy thực sự như những gì linh quái nói, bản thân anh có thể khống chế sự sống chết của đối phương, lúc này Tân Trạm mới buông lỏng linh quái.

“Phải rồi, nếu như ông đã thường hay tiếp xúc với tu sĩ loài người, hẳn cũng là có cái cho mình đi, ông tên là gì?” Tân Trạm nói.

“Kẻ hèn này thật sự đã đặt cho mình một cái tên” Linh quái hơi vặn vẹo nói: “Gọi là Chí Dương Thánh Tôn”

“Ông cũng xứng gọi là Thánh Tôn”

Tân Trạm đập yêu quái một cái, suy nghĩ nói: “Sau này gọi ông là Dương Tuân”

“Vâng, chủ nhân”