Chiến Thần Xuất Kích

Chương 670: Làm Vương cũng rất tốt



Giang Cung Tuấn mở cửa xe, lên xe. Ngồi ở vị trí kế bên tài xế. Đường Sở Vi đạp chân ga, tốc độ xe rất nhanh.

Cô không hề lo lắng Giang Cung Tuấn gặp chuyện không may. Thấy Giang Cung Tuần lên xe, cô thở phì phò nói: “Còn tới đây làm gì, đi tìm. Giang Vô Song của anh đi.”

“Sở Vi, đây thực sự là hiểu lầm” Giang Cung Tuấn giải thích.

“Anh cũng không biết hôm nay cô ấy bị làm sao. Anh đi tìm cô ấy, muốn thương lượng kế hoạch tiếp theo, nói rồi cô ấy như thay đổi thành người khác, nói một số chuyện khó hiểu, sai đó còn nhào vào lòng anh…”

Giang Cung Tuấn kể lại câu chuyện một cách chi tiết.

Tuy rằng Đường Sở Vi nhìn có vẻ tức giận, nhưng cô rất nghiêm túc lắng nghe.

Sau khi nghe Giang Cung Tuấn nói Giang Vô Song tỏ tình với anh, cô bĩu môi.

“Việc này khiến anh mờ mịt, không hiểu tại sao trong đầu lại hiện lên những suy nghĩ rối loạn, vì vậy anh mới thúc giục Thượng thanh quyết để áp chế, lúc đó mới không đẩy cô ấy ra”.

“Sở Vi, lời anh nói là thật, em phải tin anh. Anh coi cô ấy như em gái, không hề có suy nghĩ gì khác.”

“Ha.” Đường Sở Vị hừ lạnh. Giang Vô Song thích Giang Cung Tuấn, cô đã sớm biết. Cũng chỉ có tên ngốc Giang Cung Tuần này là không biết.

Cô biết Giang Vô Song thích Giang Cung Tuấn, sẽ giúp đỡ anh, thế nên cô mới âm thầm giúp đỡ cô ta giải quyết những phiền phức của nhà họ Giang, để Giang Vô Song ngồi vững trên vị trí tộc trưởng.

Hiện tại xem ra, Giang Vô Song không khiến cô thất vọng.

Cô ta đang vạch kế hoạch cho Giang Cung Tuấn, muốn để Giang Cung Tuấn làm Vương.

Cô thầm nghĩ sau khi cùng Giang Cung Tuấn giải quyết hết những chuyện phiền phức này, anh có thể toàn tâm toàn ý ở bên cạnh cô.

Hiện tại nghe Giang Cung Tuấn nói như vậy, cô cũng không khỏi suy nghĩ.

Làm Vương dường như cũng là một lựa chọn tốt, vô cùng tốt. Đến lúc đó, cô chính là Vương hậu, là quốc mẫu. Nghĩ tới những chuyện này, tâm trạng cô khá hơn rất nhiều. “Giang Cung Tuấn, em nhắc nhở anh. Anh có thể làm loạn bên ngoài, bất kể bên ngoài anh có bao nhiêu phụ nữ, đừng có thể em biết. Bọn họ chung quy cũng chỉ là người thứ ba, em mới là vợ anh.”

Đường Sở Vi hừ lạnh nói. Cô biết, phụ nữ thích Giang Cung Tuấn có rất nhiều. Hiện tại Giang Cung Tuấn còn có thể kiên trì ở ranh giới cuối cùng.

Thế nhưng luyện hóa nội đan linh quy, tinh thần sẽ bị ảnh hưởng, trong tình huống va chạm tiếp xúc, có ham muốn chiếm làm của riêng cũng là chuyện bình thường.

Bởi vì trong cơ thể cô có máu linh quy.

Hai tháng này, cô đều luyện hóa máu linh quy, đôi khi cũng có những suy nghĩ khác nhau.

Nhưng cô dựa vào Thượng thanh quyết để áp chế xuống, Giang Cung Tuấn không khỏi liếc mắt nhìn Đường Sở Vi. Anh không ngờ Đường Sở Vi sẽ nói ra những lời như vậy.

Đường Sở Vi dường như nhận ra bản thân nói sai, liền vội vàng nói: “Không phải là em cho phép anh ra ngoài tìm phụ nữ. Nếu để em biết, anh nhất định chết chắc.”

Cô làm động tác cây kéo. Giang Cung Tuấn không khỏi kẹp chặt hai chân. Đường Sở Vị thả chậm tốc độ xe. Cô hít sâu một hơi, tỉnh táo lại.

“Tuy rằng em không thích Giang Vô Song, thế nhưng lời cô ta nói không phải là không có lý. Đại Lan hiện tại, ai có thể có ưu thế hơn anh?”

“Có ý gì?” Giang Cung Tuấn cũng ngây người.

Đường Sở Vi nói: “Hiện tại anh là Long vương Nam Cương, Nam Cương hiện tại cũng không còn là Nam Cương của mấy tháng trước nữa. Thành Long Nhai ở Nam Cương là thành phố được tạo nên do sự bồi thường của các nước thù địch, diện tích mở rộng, tài nguyên vô số”.

“Anh còn là tổng soái quân Xích Diễm, là bạn tốt của Tiêu Dao Vương, ba của bạn gái Văn Tâm của Ngô Huy là thống soái Bắc Cương. Mạng lưới quan hệ của anh rất khủng bố”.

“Hiện nay anh nắm trong tay hơn phân nửa quân đội Đại Lan. Nếu anh làm Vương, ai dám phản đối?”.

“Bên giới Cổ Võ, anh có tộc trưởng Giang Vô Song của nhà họ Giang ủng hộ, còn là bạn tốt của chưởng môn phái Thiên Sơn Trần Phi Hùng, phía Thủ đô bên này cũng có Mộ Dung Xuân tương trợ”

“Đây không phải là ngay cả ông trời cũng để anh làm Vương sao?”

Đường Sở Vi nói một hồi. .

||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn! |||||

Giang Cung Tuấn sờ sờ mũi, nói: “Lại nói, hình như đúng thế thật. Thế nhưng anh thực sự không có hứng thú với vị trí Vương này. Nhìn có vẻ là người có quyền lực nhất Đại Lan, thế nhưng ngồi càng cao, trách nhiệm càng lớn, anh cũng không chắc có thể quản lý tốt một quốc gia.”

Anh dựa vào ghế, rút một điếu thuốc ra châm lửa..

“Anh vẫn thích cuộc sống yên tĩnh. Những ngày ở rể nhà họ Đường mới là cuộc sống mà anh hướng tới. Sở Vi, chờ sau khi giải quyết xong những chuyện rắc rối này, chờ sau khi Tân Vương thượng vị, chúng ta tìm một nơi không người, sống một cuộc sống bình dị, được không?”

Đường Sở vi đạp phanh xe. Cô dừng xe ven đường, xoay người nhìn Giang Cung Tuấn.

Vẻ mặt cô thành thật nói: “Ông xã, anh có thực lực, có năng lực, vì sao không làm Vương?”.

“Em rất muốn anh làm Vương sao?” Giang Cung Tuấn hỏi ngược lại. Đường Sở Vi lắc đầu, nói: “Trước đây em không hy vọng anh làm, thầm nghĩ chỉ muốn anh ở bên cạnh em. Thế nhưng những lời Giang Vô Song nói với anh, em cảm thấy rất có lý, tại sao lại không thử một chút? Cuộc sống cũng chỉ có trăm năm, tại sao lại không cố gắng một chút, gây dựng sự nghiệp, làm một đế vương lưu danh thiên cổ?”

Giang Cung Tuấn nhìn chằm chằm Đường Sở Vi, hỏi: “Sở Vi, tại sao em lại thay đổi giống Giang Vô Song vậy? Mới qua hai tháng, anh phát hiện anh không nhận ra hai người nữa”

Đường Sở Vi hít sâu một hơi.

Ngay vừa rồi khi Giang Cung Tuấn nói với cô những lời mà Giang Vô Song nói, trong khoảnh khắc đó cô đã thực sự mong muốn Giang Cung Tuấn làm Vương.

Hiện tại, ý nghĩ này, dục vọng này từ từ biến mất.

Sau khi tỉnh táo lại, Đường Sở Vi mỉm cười nói: “Chỉ cần ở bên cạnh anh, anh làm gì em cũng đều ủng hộ anh, em sẽ dốc sức giúp anh.”

“Đi về trước đi”. Giang Cung Tuấn nhẹ giọng nói.

“Ù.”

Đường Sở Vị tiếp tục lái xe quay về.

Giang Cung Tuấn ngồi ở vị trí kế bên tài xế, hút thuốc, lâm vào suy nghĩ.

Vương? Nói thật, anh chưa từng nghĩ tới.

Vị trí này, quả thực rất hấp dẫn. Có vô số người vì nó mà tranh đấu đến đầu rơi máu chảy.

Điều anh nghĩ đến là chuyện cần làm tiếp theo.

Giang Vô Song nói quả thực rất có lý.

Anh nghĩ, có thể thành lập một tập đoàn tài chính, hoặc một hội thương mại.

Sau đó kéo một số doanh nghiệp có thực lực mạnh vào, tạo thành liên minh.

Như thế sau khi Thủ đô hỗn loạn cũng có thể nhanh chóng ổn định cục diện.

Mà bây giờ, người anh có thể nghĩ tới cũng chỉ có Hứa Linh, Bạch Tâm ở Giang Trung.

Rất nhanh đã về đến tứ hợp viện mà Đường Sở Vi mua. Tứ hợp viện, trong phòng khách. Giang Cung Tuấn ngồi xuống.

Đường Sở Vi ngồi bên cạnh anh, cầm lấy Chân Tà Kiếm trên bàn, nhẹ nhàng lau.

Giang Cung Tuấn nhìn thấy, không khỏi hỏi: “Sở Vi, kiếm này em vẫn còn giữ sao?”

“Ừ”

Đường Sở Vi gật đầu. “Kiếm này không ảnh hưởng tiêu cực đến em đấy chứ? Hai tháng này, máu linh quy bên trong cơ thể em không quấy phá nữa chứ?”.

Đường Sở Vi cười cười, nói: “Làm gì có, hiện tại cơ bản em đã có thể áp chế ảnh hưởng xấu của máu linh quy, hơn nữa em đã thử luyện hóa năng lượng ẩn chứa trong máu, chuyển hóa thành chân khí tự thân”

Giang Cung Tuấn cả kinh: “Không phải ông nội đã từng nhắc nhở..” Đường Sở Vi buông Chân Tà Kiếm, dựa vào trong lòng Giang Cung Tuấn, ngắt lời anh: “Ông xã, em có chừng mực. Em học Thượng thanh quyết, đây là thứ Chân Tà Vương đã mất trăm năm mới chế tạo ra, chuyên dùng để áp chế máu linh quy, tuyệt đối sẽ không có chuyện gì. Anh xem bây giờ không phải vẫn tốt sao?”