Chim Hoàng Yến Dám "Mổ" Tôi

Chương 8: Mồi nhử



Chim hoàng yến dám "mổ" tôi | Hoan Hỉ An Niên

Editor: Leonidas – chonyenbinhsautatca

Chương 8: Mồi nhử

Sau khi chơi xong, trước khi Thẩm Yến Thanh hỏi, Bách Lê Vân đã quơ quả lê đã gọt vỏ trước mặt hắn. Quả tròn, đầy đặn và căng mọng, hắn cảnh giác nhìn thoáng qua, hỏi: "Trong đó có dạy gọt trái cây hả?"

Bách Lê Vân cười đặt quả lê vào tay Thẩm Yến Thanh, ra vẻ thần bí: "Em tưởng chỉ giẫm lên máy may sao? Thực ra còn nghề thợ điện gia công gỗ, đóng túi giấy kraft."

* Bước lên máy may (Lưu ý: Mục nhập này có thể chứa nội dung tội phạm, vui lòng không tìm hiểu. Đề cập đến việc chấp hành bản án trong tù thường được biết đến là người bỏ tù). Bởi vì hầu hết những người đi ngồi xổm sẽ được sắp xếp để cải tạo lao động và một trong những hình thức phổ biến nhất là bước lên máy may. Câu nói này không được lan truyền trên mạng, nhiều năm trước, xã hội ở vùng Giang Tô và Chiết Giang sẽ sử dụng máy may thay vì ngồi xổm số con trai. Được phân biệt với bước lên máy may vì sự thật, chúng tôi cũng sẽ sử dụng "bước vào và bước lên máy may" để nhấn mạnh ý nghĩa thực sự của cách sử dụng đặc biệt của bước lên máy may ở đây. Cách sử dụng cụ thể: Tiểu Vương đã giẫm lên máy may vì đánh nhau. Bạn học không tốt mỗi ngày, bạn có muốn vào và bước vào chiếc máy may trong tương lai không.

Đương nhiên Thẩm Yến Thanh sẽ không tin lời anh nói là thật nhưng hắn thích bầu không khí nói chuyện như thế này. Hắn biết rõ người đàn ông này khác hẳn sáu năm trước. Trước kia anh kiêu ngạo, ngang ngược, càn rỡ, người sống chớ tới gần. Bây giờ như mây trên trời rơi xuống hồ, có thể với tới.

"Anh khác trước quá!" Thẩm Yến Thanh vô thức nói ra lời trong lòng, nói xong tức khắc hối hận.

Nở nụ cười trên môi, Bách Lê Vân dựa vào bên cạnh bàn trang điểm, sờ lên chuỗi hạt bình thường trên cổ tay, nói: "Tôi tin Phật. Kỳ thực em không cần ra mặt chuyện Lý Diêu Dạ vì tôi, tôi không quan tâm. Trên người Lý Diêu Dạ có mùi máu tanh, loại người này nghiệp chướng nặng nề, tốt hơn hết đừng trêu chọc y."

Thẩm Yến Thanh cảm thấy buồn cười, người đàn ông này trước đây đã làm đủ việc xấu xa. Chưa đầy mười năm đã leo lên đỉnh của hội Tam Á, vì thủ đoạn tàn nhẫn, sát phạt quyết đoán nên được gọi là Diêm Vương sống. Chỉ ngã đau khoảng sáu năm đã như chuyển thế đầu thai, trở nên yếu ớt và bất tài. wattleonidasmini

Thẩm Yến Thanh thất vọng, lê ngọt trong miệng mất đi hương vị. Hắn ném nó vào thùng rác, đứng dậy, lạnh lùng nói: "Ai nói em ra mặt vì anh? Bây giờ anh là cái thá gì chứ!"

Thẩm Yến Thanh tức giận bỏ đi, Bách Lê Vân biết lời mình vừa nói không lọt tai nhưng anh thực sự không hiểu tại sao Thẩm Yến Thanh lại thế này? Hắn có mưu đồ gì chăng? Nhìn thấy anh là phát mệt nhưng không chịu để anh đi. Anh không muốn tốn thời gian với hắn nữa, chỉ có thể bí mật tìm cách nói với hắn chuyện thả về.

Đèn trong phòng được vặn đến mức tối nhất, Lý Diêu Dạ nhắm chặt mắt, tấm lưng trần thẳng băng, tư thế bị trói là tư thế quỳ gối tiêu chuẩn. Dang rộng hai chân bằng vai, hai tay bị cột sau lưng. Y cụp mắt nhìn dương v*t ngỏng cao đầu giữa chân mình, rõ ràng là ghê tởm nhưng lại không thể kiểm soát phản ứng sinh lý khiến nỗi sợ hãi trong lòng lên tới đỉnh điểm.

Tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại, Lý Diêu Dạ không dám mở mắt. Y nghe tiếng dép lê ngày càng gần, ngửi được mùi thơm của sữa tắm thì run rẩy gọi: "Chủ nhân."

............

Lý Diêu Dạ không ham mê chơi trò biến thái thế này, mỗi lần bị gã điều giáo, y đều cảm thấy mình giống một con chó, một con chó không có tôn nghiêm. Y gia nhập giới giải trí nhiều năm, thậm chí còn tự dâng mình lên giường biến thái vẫn không thể thắng được Thẩm Yến Thanh. wpchonyenbinhsautatca

Y không cam tâm, thực sự không cam tâm!

Lý Diêu Dạ biết mình làm gã không vui, chờ gã gỡ dây thừng cho y. Y bò dậy nhặt điện thoại lên mở video Bách Lê Vân bị quất lúc diễn thay.

Gã rất mê lưng. Trong video, hai tay Bách Lê Vân bị cột lên cao, đường cong cánh tay vẽ một vòng cung duyên dáng. Cơ bắp ở lưng thít chặt, lộ ra vai rộng eo hẹp, toàn thân không chút mỡ thừa toát lên vẻ nhục dục.

Nhìn thấy ánh mắt gã sáng lên trong đêm, Lý Diêu Dạ nịnh nọt: "Đây là diễn viên đóng thế mới của đoàn chúng em. Trước đây ngài luôn nhờ em tìm hàng tốt. Ngài vừa mắt không? Anh ta có đủ tư cách làm chó nô của ngài không?"

Gã đạp lên lưng Lý Diêu Dạ, dùng y làm bàn đạp giẫm lên, thản nhiên xem lại đoạn video: "Dẫn anh ta tới đây. Nếu em muốn tham gia phim của đạo diễn Lý, tôi sẽ tìm người chuẩn bị cho."