Chờ Ngày Anh Nhận Ra

Chương 17: Ngày Đầu Tiên Đi Làm



Set chụp bắt đầu vào 8 giờ sáng, Đỗ Huy Văn dặn dò Quân Dao đến studio trang điểm sửa soạn.

Quân Dao được hai stylist trang điểm và chọn váy. Gương mặt cô rất phù hợp với hình mẫu mà SVJ hướng tới nên không cần vẽ vời thêm gì quá nhiều.

Quân Dao hôm nay sẽ chụp quảng bá bộ sưu tập mới nhất của SVJ - Robert's Heart. Bộ sưu tập gồm nhiều vòng tay và vòng cổ, đá quý chủ đạo được dùng kim cương hồng, trong đó nữ hoàng của collection này là chiếc nhẫn The Pink Promise tinh xảo.

Quân Dao không quá hứng thú với trang sức đá quý, nhưng quý phu nhân nhà Marquess là tay sưu tầm kim cương có tiếng nên từ nhỏ cô được mẹ phổ cập cho không ít kiến thức. Quân Dao thật sự thích bộ sưu tập này, cô đã mua lại nó sau khi kết thúc set chụp hình với ý định khi nào trở về Anh sẽ mang tặng mẹ.

Quân Dao thể hiện xuất sắc trong các bức ảnh, thợ chụp ảnh rất ưng ý cứ tấm tắc khen luôn miệng.

Ngày đầu tiên đi làm coi như khá thuận lợi, trừ việc mỗi khi cô đi đến phòng chờ trang điểm thay trang phục lại bắt gặp hàng chục ánh mắt đang chăm chăm lên cô, không ai nói tiếng nào, nhìn là biết không có thiện ý gì mấy.

Quân Dao không phải kiểu người quá thân thiện, có thể gặp một hai lần cô sẽ cười nói vui vẻ nhưng muốn làm thân thì rất khó. Vì vậy không có chuyện cô sợ mích lòng ai mà hạ mình xuống cầu hòa đâu. Ngày đầu vào làm đã thể hiện rõ ác ý như vậy với cô, cô quyết định mặc kệ.

"Chậc, người mới có vẻ không ưa chúng ta lắm nhỉ, không biết chào hỏi đến ai?"

Người lên tiếng là Lưu Hải Vân, ca sĩ mới nổi bước ra từ show sống còn. Mới bay lên có chút tiếng tăm, thấy Quân Dao ngày đầu đi làm cô ta không khỏi tự xem mình là bậc tiền bối.

Quân Dao không nghe gì mấy, tiếp tục nhắm mắt ngồi yên chờ tẩy trang xong, tai nghe đang bật lên bài nhạc yêu thích.

Người bên cạnh Lưu Hải Vân tên Ôn Mãn, cũng thuộc dạng đỏng đảnh chua ngoa, hùa theo cô ta: "Hỗn xược thật, tôi chưa từng thấy qua người mới nào không biết phép tắc như vậy"

Lưu Hải Vân và Ôn Mãn thấy Quân Dao quay lưng về phía hai cô ả, thấy cô không có động tĩnh gì sau khi nghe mấy lời vừa rồi thì châm vào ngòi tức tối.

Lưu Hải Vân đứng phắt dậy đi đến kéo vai Quân Dao.

Quân Dao hơi giật mình không hiểu sự tình đã bị Lưu Hải Vân sổ sàng vào mặt: "Nè, đâu ra cái thứ không biết mình biết ta như cô vậy hả?"

Quân Dao bực mình, tự dưng khi không bị kiếm chuyện vô cớ, cô nhíu chặt mày: "Tôi đang đeo tai nghe, không thấy sao?"

Lưu Hải Vân sau khi Quân Dao xoay mặt lại mới hiểu tại sao cô không trả lời, nhưng vẫn cứ ngang bướng mà gây sự:

"Tôi thấy thái độ của cô đây là muốn đến công ty làm bà nội người ta hay sao? Gặp tiền bối chung công ty không biết cúi đầu chào một tiếng à?"

Quân Dao nghe vậy thì dửng dưng: "Cô là ai mà tôi phải chào?"

Bạch Huân mới 17 tuổi, là nam idol trẻ tài năng thấy mấy người trước mặt ồn ào không nhịn được mà lên tiếng:

"Mấy chị ồn quá, em đang tập kịch bản"

Lưu Hải Vân nghe thấy, trong người rất bực mình nhưng cố nén lại. Ai mà không biết Nam Huân này có quan hệ thân mật với phó giám đốc Đỗ, không dễ dàng động đến, cô ta sợ chọc tên này khó chịu thì lại rước họa vào thân.

"Không tính toán với cô nữa, cứ giữ cái bộ mặt không coi ai ra gì đó thì chẳng mấy chốc cô cũng bị đá bay khỏi công ty thôi, đừng tưởng có chống lưng thì muốn làm gì làm"

Trước khi kết thúc còn khuyên răn chân thành như vậy, Quân Dao không những không tiếp thu mà còn cười mỉa:

"Tôi sợ quá cơ"

Lưu Hải Vân tức tối định nói thêm vài câu nhưng cuối cùng lại nuốt vào, liếc Quân Dao một cái rồi quay về bàn trang điểm tẩy trang.