Chờ Người Nói Yêu Tôi

Chương 85



"Em sờ đủ chưa?"

Vừa nãy Giản Dịch lo giải thích cho bản thân mình, bàn tay đều ở trên vai, lưng của người ta sờ tới sờ lui nhiều lần, hoàn toàn không tự nhận biết. Vân Hân vừa nói như vậy, Giản Dịch liền an tĩnh lại, quy quy củ củ dùng tay mà thay cô bóp vai.

"Lực độ như vậy vừa chưa?"

"Ưm --" Vân Hân nhắm mắt lại thả lỏng thân mình, để cho nàng xoa bóp.

"Vậy chị không tức giận?" Giản Dịch nhẹ nhàng thở ra, Vân Hân chịu để ý nàng là tốt rồi. Giản Dịch xoa bóp cho Vân Hân, ánh mắt liền bắt đầu đảo xung quanh. Bọt xà phòng trắng, thân thể của Vân Hân nửa che nửa lộ. Giản Dịch cúi đầu không tự giác mà nhìn vào ngực Vân Hân một chút, nơi đó như ẩn như hiện, khiến cho hô hấp của nàng đều rối loạn, "Buổi tối...... Em có thể vào phòng ngủ sao?"

"Xem biểu hiện của em." Vân Hân híp nửa mắt nói, vẫn là cười nhạt một cái, xem ra ngốc cũng có chỗ tốt của ngốc. Bản thân mình nói với nàng cái gì, nàng luôn có thể ghi tạc vào trong lòng, mặc kệ có phải nói giỡn hay không.

"Ừm!" Giản Dịch ngây ngốc, càng ra sức mát xa cho nàng, căn bản hoàn toàn không hiểu được ẩn ý trong lời nói của Vân Hân, cũng hoàn toàn không ý thức được bầu không khí đang trầm xuống, mặc kệ nàng "khinh bạc" Vân Hân như thế nào, Vân Hân đều sẽ không cự tuyệt.

Trên thế giới này có lẽ sẽ không tìm thấy được một người không có tình thú như Giản Dịch, Vân Hân dứt khoát nghiêng thân mình, nói với Giản Dịch, "Đi lấy chút rượu lại đây."

"Lại...... Lại uống rượu sao?" Trong lòng Giản Dịch nao nao, phải biết rằng mỗi lần nàng uống rượu xong, cảm xúc đều có chút không khống chế được. Cảm giác Vân Hân giống như là đang cố ý, từ lần ăn tết năm trước, sau khi bản thân uống rượu quấy phá, Giản Dịch phát hiện Vân Hân luôn thích để cho nàng uống chút rượu.

"Bồi chị uống một chút, không muốn?" Vân Hân biết Giản Dịch không thể uống, nên mỗi lần cũng không cho nàng uống nhiều lắm, chỉ cần rót cho nàng uống đến trạng thái có chút mơ hồ thì cũng không sai biệt lắm. Khi đó nàng, thực sự rất đáng yêu.

"Nguyện ý ~~~, hiện tại em đi lấy......" Quả thực là một ngàn lần nguyện ý, Giản Dịch liền đứng dậy, lấy khăn lông xoa xoa tay, mỗi lần cùng Vân Hân uống rượu xong, các nàng liền sẽ làm chuyện ấy... Điều này đã trở thành thói quen cố định, với tính tình của Giản Dịch thật là đầu gỗ cũng thông suốt. Nàng đi lấy rượu vang đỏ cùng ly có đế dài. Không thể phủ nhận, hiện tại trong lòng nàng có chút sung sướng.

Giản Dịch thật cẩn thận rót hai ly rượu vang đỏ, đưa cho Vân Hân một ly, hai người còn rất có hứng thú mà cụng ly. Lúc này mới uống một ngụm nhỏ, Giản Dịch liền bắt đầu "không biết xấu hổ" mà nói, "Vân Hân...... Em... Cũng không tắm rửa......"

Có câu châm ngôn nói cũng không sai, tửu tráng túng nhân đảm*, Giản Dịch giống loại "túng người" này dám nghĩ không dám làm, đặc biệt chỉ cần uống một chút rượu, uống nhiều hay ít không quan trọng, mấu chốt có thêm can đảm là được.

*Tửu tráng túng nhân đảm: rượu làm tăng lòng dũng cảm của con người

"Vậy hiện tại liền tắm--" Hai tay Vân Hân chồng lên nhau, ghé vào bồn tắm bên cạnh, ý bảo Giản Dịch đi tắm vòi sen.

Bồn tắm và tắm vòi sen quả thật là tách rời, còn cách một cánh cửa thủy tinh trong suốt. Giản Dịch như nai con chạy loạn năm ba phút đã tắm xong, khi quấn khăn tắm ra tới, Vân Hân còn ở một bên vừa uống rượu vừa nhìn nàng.

"Em đã tắm xong......" Giản Dịch không được tự nhiên lại đi đến trước mặt Vân Hân, còn chờ Vân Hân kéo nàng cùng vào bồn tắm, lần trước Vân Hân chính là làm như vậy.

Không nghĩ tới lúc này Vân Hân uống rượu, lại nói với nàng, "Em đi ra ngoài trước đi, chị ngâm nước một chút."

"Em......" Kỳ thật Giản Dịch chính là muốn cùng với Vân Hân ngâm nước tắm, cần phải quanh co lòng vòng, còn tưởng rằng Vân Hân uống rượu chính là muốn... Nguyên lai là tự mình đa tình, "Được rồi......"

Giản Dịch đi về phía cửa, nhưng mới đi được mấy bước đã lui trở về.

"Làm sao vậy?" Vân Hân nhướng mày, biết rõ còn cố hỏi.

"Em muốn vào trong đó......" Giản Dịch đem số rượu còn dư lại trong ly uống hết, nói xong, trực tiếp cởi bỏ khăn tắm, thân hình trần trụi nhỏ nhắn thon gầy liền bước vào bồn tắm, sau đó chậm rãi ngồi xuống dựa vào trong lòng ngực Vân Hân, ngâm nước ấm cũng thật thoải mái.

Vân Hân cười nàng, ở trong nước chậm rãi ôm lấy thân mình nàng, nghiêng đầu hỏi, "Khi nào ba mẹ em đến?"

"Chiều ngày mai bọn họ sẽ tới." Giản Dịch cũng ở trong nước vuốt ve cánh tay Vân Hân đang ôm mình. Vừa mới bôi nhiều tinh dầu, hiện tại chóp mũi đều tràn ngập mùi hương hoa hồng, Giản Dịch xoay đầu dán vào mặt Vân Hân, "Em mang chị đi gặp bọn họ, dù sao về sau cũng phải gặp nhau......"

Trước tiên để cho ba mẹ nàng gặp Vân Hân, xem như bước đầu tiên.

"Chị và em cùng đi đón bọn họ." Vân Hân uống xong một ngụm rượu, lại đem ly rượu đưa đến bên miệng Giản Dịch, đút cho nàng uống một ngụm.

Giản Dịch há mồm uống thêm một ngụm nhỏ, nếu vẫn cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn có một ngày gì thì bản thân mình cũng bị Vân Hân dưỡng thành quỷ rượu "ngàn ly không say", ít nhất tửu lượng hiện tại của nàng đã càng ngày càng tốt, "Ừ ~ em cảm thấy...... Bọn họ nhất định sẽ thích chị."

Vân Hân lớn lên xinh đẹp, đặc biệt còn có khí chất, Giản Dịch không cần ngẫm nghĩ, mẹ nàng thấy nhất định sẽ thích vô cùng.

"Phải không?" Vân Hân dùng chóp mũi nhẹ nhàng cọ lên gương mặt nàng, ngửi thấy một cổ mùi hương nhàn nhạt thơm mát.

" n......" Đầu Giản Dịch bị cồn cùng với hương tinh dầu làm cho ngây ngẩn choáng váng. Thời điểm Vân Hân cọ xát thật thoải mái, nàng cũng vặn vẹo thân mình, dùng tấm lưng để ma sát thân thể Vân Hân.

Vân Hân cũng đổ chút tinh dầu ở lòng bàn tay, bôi lên làn da tinh tế mịn màng trơn bóng của Giản Dịch, từ cái cổ thon dài của nàng mà tiếp tục vuốt ve xuống phía dưới.

"Ưm ~" Thân thể Giản Dịch cương lên, bởi vì bàn tay Vân Hân đang sờ đến mảnh đất mẫn cảm nhất của nàng. Nàng cắn môi nhẹ giọng hừ, ngực phối hợp với động tác của Vân Hân, phập phồng càng ngày càng nhanh.

"Ư~~" Giản Dịch lại phát ra một tiếng rên rỉ, bởi vì Vân Hân, lần thứ hai nàng phát dục. Lòng bàn tay Vân Hân trơn trượt, xoa ở nơi đó, so ngày thường với ngày thường còn thoải mái hơn một chút.

"Tiếp tục như vậy nữa, đều phải vượt qua chị......" Vân Hân dùng sức thêm một chút, nhưng động tác vẫn ôn nhu.

Giản Dịch chịu không nổi, Vân Hân chỉ xoa nhẹ một chỗ, nhưng toàn thân mình đều mềm nhũn. Giản Dịch tốn hết sức lực xoay người, đơn giản quỳ gối bồn tắm, như vậy nàng có thể cao hơn so với Vân Hân một chút. Thân hình nàng đè áp lên người Vân Hân, cúi đầu dùng sức hôn sâu cô. Vừa nãy Vân Hân hỏi nàng sờ đủ chưa, hiện tại nàng dùng lòng bàn tay trả lời thay nàng, đem không sờ đủ tiếp tục sờ đến đủ.

Ở trong bồn tắm liên tục vuốt ve lên thân thể, nước trong bồn cũng theo từng động tác của các nàng mà tràn ra ngoài.

Vân Hân chậm rãi hôn thân thể của nàng, có cũng đủ kiên nhẫn, ẩn nấp ở dưới những nơi đó, đều lưu lại dấu vết. Ở trước mặt Vân Hân, Giản Dịch luôn đặc biệt nhanh chóng đầu hàng, lập tức bày ra bộ dáng tùy người phân phó, trong bồn tắm mà làm chuyện này cũng không được thoải mái lắm, Giản Dịch xin tha, "Vân Hân, em muốn đi lên trên giường......"

"Đi về trước xem xét một chút..." Tay Vân Hân ở dưới thân nàng dò xét, tuy rằng đều là ôm chặt nhau ở trong nước, nhưng là hai loại ướt át này không giống nhau. Vân Hân nâng Giản Dịch dậy, trên người hai người đều dính đầy bọt xà phòng.

Giản Dịch bị lăn lộn đến nhũn cả người, đành phải một tay ôm Vân Hân, lưng dán lên trên vách tường lạnh băng, để cho Vân Hân cầm vòi hoa sen thay nàng rửa sạch bọt xà phòng trên người.

"Ưm ~" Hai tay Giản Dịch đều câu cổ Vân Hân, kiễng chân, mở miệng tiếp tục hôn Vân Hân cuốn lấy lưỡi của nàng. Nước ấm cứ thế chảy xuống, cũng không làm sạch được hết phía dưới, đều cảm giác được một cổ dính nhớp nháp theo phần trong đùi chảy ra. Hiện tại nàng thật sự rất khó chịu, một lần nữa cầu xin Vân Hân, "Chúng ta đi lên trên giường đi......"

Vân Hân cũng không có tốt hơn một chút nào, sớm đã là quân lính tan rã, bắt lấy khăn lông lau lung tung trên người hai người các nàng, liền ra phòng tắm.

Đã làm chuyện này ở nhiều nơi, Giản Dịch vẫn thích ở trên giường. Thân thể nàng mềm nhũn chạm vào tấm chăn mềm mại, ngay sau đó liền cảm nhận được thân thể mình và Vân Hân dán lên nhau, tiếng rên rỉ nhẹ nhàng phát ra.

Trong phòng tràn ngập tiếng thở dốc thật mạnh.

"Tiểu Dịch, đem chân mở ra......" Hơi thở Vân Hân hỗn loạn, đem hai chân Giản Dịch nhẹ nhàng tách ra.

"Ưm~~~~" Khi Vân Hân hôn lên giữa hai chân của mình, Giản Dịch liền dùng tay bịt kín đôi mắt, phát ra một tiếng rên rĩ dài nhẹ nhàng uyển chuyển, còn mang theo vài tia thẹn thùng. Bởi vì bên tai có thể rõ ràng được âm thanh Vân Hân khi hôn liếm nơi đó, cứ tiếp tục như vậy, nàng càng triệt để ướt át, âm thanh khiến người khác đỏ mặt kia, cũng càng lúc càng lớn.

Ngay từ đầu, cả người Giản Dịch đều căng thẳng, ngay ngón chân cũng là...... Về sau, dưới sự yêu thương, vuốt ve của Vân Hân cả thân hình chậm rãi thả lỏng.

"Ưm --"

Môi lưỡi Vân Hân trơn trượt lại lấp kín địa phương giống mình, Giản Dịch vừa hôn vừa phát ra âm thanh "Ưm ưm" nỉ non. Thẳng đến khi Vân Hân dùng ngón tay cho vào bên trong cơ thể của nàng, mới cảm thấy trống rỗng không có khả năng thỏa mãn.

Vân Hân vuốt ve cái trán đầy mồ hôi của Giản Dịch, tay ở dưới thân nàng, cố ý dò xét sâu hơn phía trong trơn trượt.

Sắc mặt Giản Dịch ửng đỏ, khép hờ mắt, mê ly mà nhìn Vân Hân, vặn vẹo vòng eo tiếp tục cầu xin, "Sâu hơn một chút......"

"Không thoải mái sao?" Ngón tay Vân Hân dừng lại ở cửa động.

"Em muốn......" Giản Dịch hàm hàm hồ hồ nói, muốn được thoải mái nhiều hơn nữa, "Vân Hân ~ xin chị... A......"

Bỗng nhiên, Vân Hân đi vào sâu bên trong dò xét, Giản Dịch trực tiếp dùng tiếng rên rỉ đáp lại thay cho lời nói chưa nói xong.

"Không thoải mái sao?"

"Thoải mái...... Ưm~......" Giản Dịch vừa thẹn vừa thỏa mãn.

"Còn muốn sao?"

Giản Dịch gật gật đầu, không kịp đề phòng Vân Hân đột nhiên lại cho vào thêm một ngón tay, nàng đã khống chế không được, "Ư~~ --"

Sau khi tận lực mệt mỏi, Giản Dịch thích nhất là rúc ở trong lòng ngực Vân Hân. Giống như một con mèo nhỏ muốn nàng an ủi, lúc này Vân Hân so với ngày thường còn ôn nhu hơn. Hai người đều không nói cái gì, cứ như vậy mà lẳng lặng ôm lấy đối phương là đủ rồi.

*

Cha mẹ Giản Dịch chọn cuối tuần mà tới, ngày hôm đó Vân Hân và Giản Dịch cùng đi đến sân bay. Tuy rằng không phải lấy thân phận bạn gái, nhưng đây cũng là lần đầu tiên Vân Hân gặp mặt ba mẹ nàng, Giản Dịch còn khẩn trương hơn so với Vân Hân.

"Ba mẹ --" Giản Dịch đi tới nhận hành lý trong tay bọn họ.

"Chào cô chú." Vân Hân cười lên tiếng gọi.

"Chào con ~" Sau khi Tạ Phân cười tiếp lời, mới nghi hoặc hỏi Giản Dịch, "Đây chính là......"

Giản Dịch vội giới thiệu, "Đây chính là bạn của con, Vân Hân, cố ý tới đón hai người."

"Đứa nhỏ này, làm gì lại cần phiền toái đến người khác." Giản thông minh vẻ mặt nghiêm túc mà "phê bình" Giản Dịch, lại nói với Vân Hân, "Cảm ơn con, còn phiền toái con đi một chuyến."

"Chú khách khí rồi, không phiền toái." Vân Hân rất tự nhiên mà kéo cánh tay của Giản Dịch, "Con cùng tiểu Dịch rất thân thiết,"

"À, vậy con chính là người bạn thường xuyên giúp đỡ tiểu Dịch đi? Đứa nhỏ này có nói rất nhiều về con cho chúng ta nghe..." Tạ Phân đột nhiên nhớ tới Giản Dịch quả thật có kể về người bạn tốt này. Hôm nay vừa thấy Vân Hân có gương mặt đẹp dễ gần, da trắng bóc như trứng, dáng người cao gầy lại có khí chất, mấu chốt là tâm tư rất tốt, liền nhịn không được mà khen, "Lớn lên cũng thật xinh đẹp, có thể trở thành bạn bè cùng với con chính là phúc khí của tiểu Dịch. Đứa nhỏ này đã gây cho con thêm không ít phiền toán đi, cô thay tiểu Dịch cảm ơn con trước ~"

Trước lúc nàng và Vân Hân chưa xác định quan hệ, quả thật Giản Dịch luôn thích nói với mọi người trong nhà về Vân Hân, nói là nàng là người rất tốt, giúp bản thân mình rất nhiều chuyện. Sau khi đã xác nhận quan hệ rồi, nàng cũng không đề cập đến nữa, không nghĩ tới hiện tại mẹ nàng còn nhớ rõ.

"Không có đâu, tiểu Dịch rất hiểu chuyện, cô cứ yên tâm."

Giản Dịch phụ họa, "Đúng rồi đúng rồi, con cũng sẽ không gây chuyện."

"Làm người phải khiêm tốn một chút......" Giản thông minh lại bắt đầu muốn tiến hành "giáo dục" cho Giản Dịch.

Tạ Phân đẩy đẩy Giản thông minh, toàn người trong nhà thì không có sao, bây giờ còn có người khác ở đây, lực chú ý của bà vẫn còn dừng trên người Vân Hân, nghĩ đến cô gái này nói năng hào phóng lại có lễ phép, vừa nhìn liền thích, "Cô thấy có con giúp đỡ Giản Dịch, cũng an tâm nhiều hơn."

Bước đầu qua đánh giá của Giản Dịch, mẹ nàng thực sự thích Vân Hân, thậm chí vượt qua mong muốn của bản thân mình. Ba nàng là người im lìm, ngoài miệng không nói cái gì, nhưng trong lòng khẳng định cũng cảm thấy con người Vân Hân rất tốt. Vân Hân ưu tú như vậy, các phương diện điều kiện cũng không có thua kém gì, làm sao sẽ có người nào không thích cô được?

Tốt xấu gì cũng là bước đầu tiên, trước hết Giản Dịch đưa ba mẹ nàng đến khách sạn. Có vết xe đổ lần trước của Giản Kiệt, vì thế khẳng định không thể đem nhị lão đến nhà của Vân Hân, bố trí căn hộ kia nàng đều không giải thích rõ lắm, hơn nữa Giản Dịch vẫn luôn nói với bọn họ, bản thân ở một mình.

Đến khách sạn vừa mới đem hành lý dọn dẹp tốt, lúc này, nửa đường Tạ Phân trực tiếp kéo Trình Giảo Kim lại một cái, khiến Giản Dịch trở tay không kịp, "Tiểu Dịch, con ở đâu? Chúng ta đi đến chỗ con nhìn xem trước."

Cái này thì xong rồi, Giản Dịch lập tức nói, "Con...... chỗ con không có cái gì đẹp, đặc biệt nhỏ...... Hai người còn chưa có đi ăn cơm... Chúng ta đi ăn cái gì trước đi..."

Vậy làm sao có thể đi, lần này Tạ Phân tới, là muốn biết một chút về cuộc sống sinh hoạt của con gái, "Có chút nhỏ không quan trọng, dù sao cũng một mình con ở, mẹ tới dọn dẹp một chút cũng tốt, lão Giản ông nói có đúng không?"