Chồng Nghèo Thâm Tình Thực Ra Là Đại Gia

Chương 87



Tại sao Trình Bði lại khúm núm, không biết xấu hổ mà quỳ xuống nhận lỗi ở trước mặt mọi người như thế? Bởi vì ông ta sợi Ông ta đã từng tận mắt nhìn thấy thủ đoạn của ông Mã! Một ôm trùm Thanh Châu giàu có, trâu bò hơn tập đoàn quốc tế Vũ Đằng của ông ta chỉ vì chọc ghẹo con gái nuôi ông Mã một câu, kết quả là bây giờ cỏ xanh trên mộ đã cao hơn nửa mét.

Người nhà trong gia đình giàu có kia bỏ đi di tán, tản ra đi mất.

Công ty niêm yết dưới tên của họ đã sụp đổ từ lâu, bị người ta nuốt ngay cả xương cũng không còn.

Ông ta rất lo lắng mình sẽ trở thành người tiếp theo.

"Bốp, bốp, bốp, bốp"

Sau khi quỳ xuống, ông ta tát vào mặt mình thật mạnh.

Thậm chí, chẳng thèm quan tâm cậu con trai thế nào.

Cứ tát liên tục bảy tám cái, ông ta đánh thật thật đấy, ngay cả mặt cũng sưng lên.

Những người đang xem trò vui trên lâu bỗng sợ ngây người.

Phan Kiều Vân cũng sửng sốt.

Tình huống này là gì vậy trời? Những người tinh mắt đều nhìn thấy rõ ràng chiếc Bentley mà Trình Bối ngồi đến trị giá khoảng mười hai, mười lăm tỷ, nguyên một đám chỉ biết trố mắt đứng nhìn.

Liễu Ngọc Thanh cũng sợ sửng sờ, một lát sau mới phục hồi tinh thần, cô ta khinh thường nhìn Lâm Dương nói: "Đồ vô dụng họ Lâm kia, đủ rồi đấy, anh tưởng rằng mời một diễn viên quần chúng tới đóng kịch thì ra vẻ mình ngồi trên cao hả?"

Kế đó, cô ta nói với Trình Bảo Khôi: "Anh Trình Bảo Khôi, ông chú này chắc là do tên Lâm phế vật đó mời đến đóng kịch đấy, đúng là ngây thơ thật!"

Lời Liễu Ngọc Thanh nói đánh thức Trình Bảo Khôi.

Bởi vì từ khi Trình Bối xuất hiện, quỳ xuống xin lỗi và tự tát vào mặt mình thì anh ta hoàn toàn ngơ ngác trố mắt đứng nhìn.

Đây là ba ruột của anh ta! Anh ta giật mình xông lên muốn đỡ Trình Bối đứng lên: "Ba ơi, ba đang làm gì vậy? Sao ba lại làm thế? Ba điên rồi hả?"

Hai mắt Liễu Ngọc Thanh co rụt, vẻ mặt tràn đầy khó tin.

Trình Bối nặng nề tát lên mặt Trình Bảo Khôi một cái, nhưng chân ông ta đang bị gãy, vừa nhúc nhích một cái là đau thấu tim gan, có điêu ông ta không quan tâm chỉ lớn tiếng mắng: "Đồ khốn! Mợ chủ nhà họ Lâm mà mày cũng dám giành? Mày chán sống hả? Quỳ xuống cho tao, dập đầu xin lỗi nhà họ Lâm!"

Liễu Ngọc Thanh mở to hai mắt không dám tin.

Mà giờ phút này, ánh mắt lạnh như băng của Lâm Dương bắn về phía cô ta.

Trong lòng Liễu Ngọc Thanh giật mình, co cẳng bỏ chạy.

"Á...

Trình Bảo Khôi bị tát một cái, anh ta không có cách nào chấp nhận việc quỳ xuống trước mặt Lâm Dương cầu xin tha thứ, bèn hét lớn lên: "Ba ơi, ba bị điên à? Có phải ba nhầm không? Thằng này là con rể hèn nhát của nhà họ Liễu, đứa con bị nhà họ Lâm vứt bỏ, anh ta có tư cách gì bắt con quỳ xuống? Ba quỳ lạy anh ta làm gì, anh ta là cái thá gì chứ? Một ngón tay con cũng có thể bóp chết anh ta!

Hai mắt Trình Bối đỏ ngầu như muốn nứt ra, ông ta quát lớn: "Lý Trình Bắc, mau đè nó xuống cho tôi, tát vào mồm nói"

Lý Trình Bắc bước lên túm lấy Trình Bảo Khôi.

"Cậu chủ, xin đắc tội "

"Bốp, bốp, bốp, bốp, bốp, bốp"

Trình Bảo Khôi sao làm lại Lý Trình Bắc, bị anh ta đè xuống đất và bị tát lốp bốp liên hồi.

Trước mặt Lâm Dương, anh ta không dám nương tay.

Đánh tới khi miệng Trình Bảo Khôi trào ra máu tươi.

Phan Kiều Vân sững sờ, Liễu Ngọc Thanh sửng sốt không kém.

Đám nhân viên nhiều chuyện xem trò vui ở trên lầu hoàn toàn im lặng.

Họ tuyệt đối không ngờ, có chết cũng không nghĩ ra loại kết cục thế này.