Chồng Ngốc: Độc Sủng Mình Em

Chương 42: Đối tác



Nguyệt My Nhi nằm trong phòng, chán chẳng có chuyện gì để làm.

Bất ngờ điện thoại hiện tin nhắn, Cố Thiên Bắc gửi đến cho cô một hàng dài, nhưng đọc đi đọc lại chẳng hiểu được gì! Cô đành nhắn lại:

_ Thiên Bắc, cậu đang nói cái gì vậy? Tôi đọc không hiểu gì cả!

Cố Thiên Bắc gửi lại một tin ngắn gọn và đầy súc tích:

_ Chị dâu, em vừa thấy anh họ đi cùng một người phụ nữ vào nhà hàng gần TK.

Ting, kèm theo đó là một hình ảnh được chụp theo góc cạnh vô cùng thân mật.

Nguyệt My Nhi nhìn tới nhìn lui cũng chẳng nghĩ ra người này là ai! Đành gọi luôn cho Cố Thiên Bắc, nói:

_ Cậu theo dõi anh họ cho tôi, có chuyện gì lập tức báo lại cho tôi.

_ Được, em nhất định sẽ giữ chồng cho chị, cứ tin tưởng ở em.

_ Được, tôi tin cậu lần này!

Vừa cúp máy, Cố Thiên Bắc đã suy nghĩ lời nói vừa rồi của cô, tự mình lẩm bẩm:

_ Thế mấy lần trước chị ấy không tin tưởng mình sao?

...

Trong phòng riêng, Cố Thiên Khanh ngồi đối diện với hai người đàn ông, bên cạnh anh còn có một người phụ nữ vừa xinh đẹp vừa trưởng thành.

Người đàn ông phía đối diện cứ liên tục nhìn vào cô ta, chỉ hận không thể đem cô ta nuốt chửng.

Cố Thiên Khanh không nhiều lời, liền trực tiếp đi vào vấn đề chính, một lời cắt đứt những lời muốn nói ra của họ.

_ Chuyện hợp đồng, đối với tôi có cũng được mà không có cũng được! Nói đúng hơn, vì hai người từng hợp tác với Nguyệt Hạ thị, nên tôi mới đồng ý kí hợp đồng. Nếu không, các người nghĩ,...

_ Thiên Khanh, anh nói đùa phải không? Đây là hợp đồng hợp tác giữa ba Thị với nhau. TK có thể không cần, nhưng Hà thị bọn em cần. Anh nên suy nghĩ trước khi nói.

Cố Thiên Khanh lười biếng nhìn Hà Linh, chỉ lên tiếng nhắc nhở:

_ Hà tiểu thư, ban đầu cô chấp nhận hợp tác với TK thì cũng nên nghĩ đến điều kiện khắc khe này rồi chứ? Không phải người nào cũng có thể hợp tác được với TK đâu!

Hà Linh chưa kịp lên tiếng đã bị anh cắt ngang, chặt đứt câu nói thân mật mà cô ta định nói:

_ Cố tổng, gọi được thì gọi, không được thì đừng gọi. Thiên Khanh, không phải để cô muốn gọi là gọi.

Thẩm Tranh đứng bên cạnh mà cười thầm, thật không hổ danh là kẻ máu lạnh mang tên Duật Hành mà!

Một là Hắc Ảnh và Miên Miên, độc quyền là Nguyệt My Nhi, nào có chuyện người phụ nữ khác muốn chạm vào là chạm vào được!

...

Cố Thiên Bắc đứng bên ngoài nghe ngóng tin tức, rình mò như đi ăn trộm. Phục vụ đi ngang thấy liền nhắc nhở hắn:

_ Quý khách, đây là phòng họp riêng, không có hẹn không thể vào.

_ Tôi đến đây là điều tra, sẽ không ảnh hưởng đến bên trong.

_ Như vậy cũng không được, nếu như anh không hợp tác, tôi sẽ gọi bảo vệ.

_ Ê, ê đừng, tôi đứng đây một lát sẽ đi ngay mà!

Nhân viên phục vụ nhìn hắn bất lực, nhưng cũng không chịu thỏa hiệp, đành đe doạ:

_ Vậy tôi đành gọi bảo vệ.

Cố Thiên Bắc nghe vậy đành ngăn lại:

_ Thôi, tôi đi là được chứ gì!

Cố Thiên Bắc luyến tiếc định rời đi, cửa phòng đột nhiên mở ra, Thẩm Tranh nhìn hắn cười nói:

_ Nhị thiếu, lão đại gọi người.

Lời nói quá lớn làm kinh động đến người bên trong, Cố Thiên Khanh cũng biết hắn đã nhìn thấy những gì!

Cố Thiên Bắc nhìn vẻ mặt của Thẩm Tranh liền cảm nhận được luồn khí lạnh. Hắn từ từ đi vào trong, cùng lúc đó đối tác cũng rời đi!

Cố Thiên Bắc thấy vậy liền thả lỏng, thong dong đi đến ngồi đối diện với Cố Thiên Khanh. Ánh mắt liếc nhẹ về phía Hà Linh, nói:

_ Chị dâu chuyển dạ, chuẩn bị sinh rồi! Anh họ không chăm sóc chị ấy, chẳng lẽ công việc quan trọng hơn?

_ Chỉ là chuyển dạ, đã sinh đâu! Sinh con trai hay gái mới là quan trọng.

Cố Thiên Khanh ánh mắt lạnh lùng chẳng chút quan tâm, nhàn nhã uống rượu.

Cố Thiên Bắc thấy anh cũng hùa theo, đành lên tiếng nói thêm vào:

_ Anh không sợ ông ngoại thu lại chức Chủ tịch TK sao?

_ Nếu tôi sợ, há chẳng phải tên Cố Thiên Khanh bị đảo đi rồi sao?

_ Anh thật không sợ sao? Em mách chị dâu.

Cố Thiên Bắc giả vờ gọi điện cho Nguyệt My Nhi, Hà Linh thấy vậy liền nói vào:

_ Thiên Khanh, anh có vợ rồi sao? Vậy anh mau về chăm vợ đi, dù sao cũng là phụ nữ với nhau, em hiểu rõ cảm xúc của phụ nữ mang thai là như thế nào!

_ Tôi cần cô quan tâm đến sao?

Cố Thiên Bắc nhìn vẻ mặt hết trắng lại đỏ của Hà Linh mà cười thầm. Như vậy chẳng phải vừa muốn cô ta thấy anh vừa không thương vợ, vừa không cho cô ta cơ hội chen vào.

Đúng lúc này, điện thoại của anh reo lên, không cần nhìn cũng đoán được người gọi đến là ai?

Cố Thiên Bắc nhìn Thẩm Tranh cười nhẹ một cái, sau đó biểu lộ cảm xúc hóng chuyện nhà người ta.

Cố Thiên Khanh liếc nhẹ sang Hà Linh, rồi cầm điện thoại lên, đưa vào tai nghe, giọng nhẹ nhàng dịu dàng đến lạ!

_ Bảo bối, đã ăn trưa rồi sao? Anh bàn việc xong sẽ về ngay!

_ Khanh, Thiên Bắc nói anh đi cùng người khác! Là thật như vậy sao?

_ Là đối tác làm ăn, sao có chuyện anh đi cùng người phụ nữ khác chứ?

_ Em đâu nói anh đi cùng phụ nữ hay đàn ông. Vậy anh làm việc tiếp đi, em đi chơi cùng ông đây! Em chỉ thông báo vậy thôi, anh đừng bận tâm!

Tút, tút, tút...

Cố Thiên Khanh nhìn Cố Thiên Bắc, ánh mắt đầy sát khí khiến xung quanh trở nên lạnh hơn. Hà Linh thấy tình hình không ổn lắm, muốn lên tiếng lại bị Thẩm Tranh cắt ngang, lớn tiếng thông báo:

_ Lão đại, chị dâu và ông đã ra khỏi Cố gia, hướng ra ngoại ô thành phố. Theo như tài xế báo lại, ông Cố sẽ đưa chị dâu đi thăm mộ mẹ vợ của lão đại.

_ Cho người theo sau bảo vệ, không được có bất cứ chuyện gì xảy ra. Chúng ta đi thôi!

Hà Linh thấy vậy cũng theo sau, trong lòng muốn xem người phụ nữ như thế nào lại có tư cách đứng cạnh Cố Thiên Khanh.

Thẩm Tranh theo sau cùng Cố Thiên Bắc, thấy vậy liền nói nhỏ với hắn:

_ Nhị thiếu, "bóng đèn" muốn đi cùng kìa!

_ Để tôi.

Cố Thiên Bắc bước lên đi ngang với Hà Linh, nói nhỏ:

_ Hà tiểu thư, ở đây đã bàn chuyện xong rồi, cô cũng có thể rời đi rồi! Nếu cô cần, tôi cho người đưa cô về!

_ Tôi muốn đi cùng Thiên Khanh. Đến cùng anh ấy, thì đi cũng phải cùng anh ấy chứ!

Cố Thiên Khanh nghe vậy liền dừng bước, quay người đối diện với Hà Linh, một câu khẳng định khiến cô ta không thể nói thêm được!

_ Hà tiểu thư, tôi với cô chỉ là quan hệ đối tác, không hơn cũng không kém. Cô muốn tôi đưa cô về? Thế thì phải hỏi xem, bà xã đại nhân nhà tôi cho phép hay không? Thẩm Tranh, tiễn khách.

_ Dạ, lão đại.

Cố Thiên Bắc thật sự thích tích cách dứt khoát này của Cố Thiên Khanh. Cắt đứt mọi mối đe doạ làm phiền lòng bảo bối.

Thẩm Tranh nhìn hai người rời đi, sau đó đi đến đưa tay ra mời Hà Linh, nhỏ nhẹ nói:

_ Hà tiểu thư, mời.

_ Không cần, tôi tự về được!. Đam Mỹ Trọng Sinh

_ Vậy cô đi thong thả.