Chú Già Là Vị Hôn Phu

Chương 13: Liên tục tấn công tuổi tác



  Lục Tử Khâm nghe cô nói thế thì có chút không vui, tuy là anh lớn hơn cô mười tuổi, nhưng cũng đâu già đến mức gọi chú như thế chứ! Rõ ràng cô ta đang muốn gây chuyện mà.

  "Tôi lớn hơn cô mười tuổi, nhưng diện mạo của tôi cũng không đến mức cô gọi chú đâu. Cô nên đổi cách xưng hô để chúng ta dễ nói chuyện hơn đi."

  "Tuy là diện mạo của chú rất trẻ, nhưng cũng không thể phủ nhận chuyện chú đã già tuổi. Nếu chú gọi tôi đến đây chỉ để tranh luận về chuyện này thì tôi xin phép về trước đây."

 "Khoan đã."

  Lục Tử Khâm cố kiềm nén cảm xúc của mình, đưa mắt nhìn sang cô gái nhỏ đang đứng đối diện với mình cố giữ giọng bình tĩnh nói.

"Thôi được, gọi thế nào tùy cô. Tôi vào vấn đề chính, cô ngồi xuống đi."

  Lý Tiểu Vy vẻ mặt đắc thắng ung dung ngồi xuống, trên môi lộ rõ ý cười khiến Tử Khâm càng thêm bực tức trong lòng. Bây giờ tôi nhịn cô, cô cứ đợi đấy, mối hận ngày hôm nay tôi sẽ không bỏ qua đâu.

 "Chuyện gì chú nói nhanh đi. Tôi còn phải về nhà."

  "Chắc cô cũng biết chuyện hôn ước giữa tôi và cô được bà mẹ hai bên sắp xếp, cô nghĩ thế nào về cuộc hôn nhân này?"

 Câu hỏi bất ngờ của Lục Tử Khâm làm Lý Tiểu Vy có chút bối rối. Nên nói thế nào đây! Kết hôn ở lứa tuổi này cô thật tình không muốn, nhưng nếu từ chối thì lại làm mẹ cô khó xử. Bây giờ anh ta lại hỏi cô nghĩ thế nào, anh ta nghĩ thế nào mà hỏi mình câu này đây!

  "Tôi cũng đang đau đầu về chuyện này, chú cũng biết tôi còn rất trẻ con, kết hôn lúc này tôi thấy... không thích hợp lắm."

  "Tôi đoán cô sẽ trả lời như vậy."

  Tiểu Vy ngước mắt lên nhìn hắn với ánh mắt khó hiểu. Anh ta đoán được mình sẽ trả lời như thế này? Vậy anh ta còn hỏi làm gì chứ? Lục Tử Khâm lấy từ trong tập tài liệu ra một tờ giấy đẩy về phía Tiểu Vy, cô nhìn vào nội dung tờ giấy rồi ngước mắt nhìn anh bằng ánh mắt đầy ngạc nhiên hỏi.

  "Hợp đồng đính hôn? Ý chú là sao?"

  Lục Tử Khâm nghiêm túc nhìn về phía Tiểu Vy trầm giọng nói.

  "Tôi biết cô không thích cuộc hôn nhân này, tôi cũng thế, nhưng ba mẹ hai nhà thì không như vậy. Ba tôi đang hối thúc chúng ta đính hôn với nhau, đợi khi cô ra trường thì sẽ chính thức kết hôn. Nhưng hôn nhân mà không có tình cảm thì không thể nào sống bên nhau hạnh phúc đến già được, thế nên tôi mới soạn bản hợp đồng này. Chỉ cần cô đồng ý đính hôn với tôi, trong vòng ba năm tôi sẽ tìm lý do nói với ba tôi rằng chúng ta không thể hòa hợp. Có như thế thì mới có thể xóa bỏ hôn ước này. Cô nghĩ sao?"

 Nghe Lục Tử Khâm phân tích, sắc mặt của Tiểu Vy có chút biến đổi. Đây chẳng phải tình tiết trong bộ phim truyền hình mà cô đang xem sao? Nam chính vì có người trong lòng nên không đồng ý hôn nhân gia đình sắp đặt, nên đã lập ra một bản hợp đồng với nữ chính để lừa gia đình. Cô chỉ mới xem đến đấy thôi, kết cuộc thế nào cô chưa xem. Sao lại tái hiện đời thường với cô thế này.

  "Cô thấy thế nào, sao lại im lặng như vậy?"

 "Tôi... Tôi không đồng ý."

  "Tại sao?"

  "Tôi... Chỉ mới mười tám tuổi, nếu thực hiện hợp đồng này tôi sẽ mang danh qua một đời chồng sao? Vã lại tôi đâu được lợi ích gì trong chuyện này chứ! Chỉ toàn thấy thiệt thòi. Tôi không đồng ý."

"Cô còn chưa xem nội dung hợp đồng, sao cô biết mình không được lợi ích?"

  Nghe Lục Tử Khâm nói thế, Lý Tiểu Vy do dự nhưng rồi cũng đưa tay cầm bản hợp đồng lên xem. Ánh mắt cô lướt trên từng dòng chữ một, chợt cô dừng lại ở con số khổng lồ, cô kĩ lưỡng đọc lại dòng chữ mình vừa đọc qua. "Sau khi kết thúc hợp đồng ba năm sẽ nhận được khoản tiền ba tỷ đồng." Ánh mắt ngạc nhiên của cô nhìn về phía Lục Tử Khâm như không tin vào những gì mình đã đọc. Lục Tử Khâm nhìn vào mắt cô nói.

  "Thế nào, lợi ích này có đủ làm cô hài lòng không?"

  Chỉ ký hợp đồng là vợ chồng hờ ba năm mà được thù lao ba tỷ! Anh ta làm gì mà giàu đến như vậy nhỉ? Có nên đồng ý không? Có khi nào anh ta lừa mình không? Nhưng nếu anh ta lừa mình thì được gì chứ! Bác Lục rất giữ chữ tín lại sống có tình có nghĩa, không biết anh ta có giống như ba anh ta không nhỉ?

  "Thế nào? Hay là cô đã thích tôi đến mức muốn gả cho tôi, nên không muốn ký vào hợp đồng này?"

  "Thích chú? Chú cũng tự tin quá nhỉ! Cũng không nhìn xem mình đã ế đến từng tuổi nào rồi?"

  "Cô..."

  "Tôi đồng ý thực hiện hợp đồng này với chú, nhưng tôi có điều kiện."

  "Cô nói đi!"

  "Trong thời gian thực hiện hợp đồng, chú không được phép xen vào cuộc sống đời tư của tôi. Tôn trọng quyền cá nhân của tôi. Và đặc biệt không được chạm vào tôi. Nếu không tôi sẽ lập tức hủy hợp đồng và sẽ không đền bù."

  "Cô đưa ra những yêu cầu này cũng tự luyến quá đấy. Nhưng tôi sẽ chấp nhận, và tôi cũng muốn nói rõ với cô. Tôi không có hứng thú với một cô bé miệng còn hôi sữa như cô đâu. Nếu không tôi cũng chẳng làm ra bản hợp đồng này. Nếu cô đồng ý thì ký vào đi!"

  Lý Tiểu Vy bĩu môi lấy bút ký vào bản hợp đồng rồi đẩy về phía anh nói.

 "Tôi hy vọng chú nói được làm được."