Chú Già Là Vị Hôn Phu

Chương 2: Hôn ước ngày xưa



Tiểu Vy chạy thật nhanh vào hẻm nhỏ trở về nhà. Quay đầu lại không thấy người đàn ông kia đuổi theo cô mới dám dừng lại vừa thở hỗn hển vừa mắng.

  "Bối Bối, Linh Nhi, An Hạ. Các cậu tốt nhất đừng xuất hiện trước mặt mình, nếu không mình lột da các cậu. Vừa thấy nguy hiểm thì liền bỏ rơi bạn bè, đúng là lòng dạ tiểu nhân mà."

  Tiểu Vy không dám trở lại đường lớn vì sợ người đàn ông kia tìm được mình. Cô men theo con đường nhỏ về nhà, vừa đi cô vừa mở điện thoại lên kiểm tra những tấm ảnh lúc nãy mình vừa chụp được. Nhìn những chiến lợi phẩm của mình Tiểu Vy thầm tự đắc.

  "Muốn nắm thóp mình sao? Đâu có dễ như vậy chứ! Đẹp trai mà khó tính là ế chỏng mông nhé chú già."

  Cất điện thoại vào túi, Tiểu Vy nhanh chân trở về nhà. Vừa đến đầu ngõ cô đã thấy một chiếc xe hơi đậu trước cổng. Cô nhớ lời mẹ nói hôm nay có khách đến thăm, là khách nào mà trông có vẻ sang trọng thế nhỉ? Còn chưa kịp bước vào Tiểu Vy đã nghe tiếng xe hơi đang chạy về phía cô. Chiếc xe đó trông quen quá! Cô vội bước nép vào bên trong nhìn ra, Lục Tử Khâm từ trên xe chầm chậm bước xuống.

  Tiểu Vy nhìn thấy Tử Khâm thì hốt hoảng mặt biến sắc. Ông chú soái ca này đến nhà mình làm gì vậy chứ? Chẳng lẽ mình chỉ chụp lén có mấy tấm ảnh mà anh ta tìm đến nhà mình luôn sao? Có cần ít kỹ như thế không? Sắc đẹp là tài nguyên môi trường, cô nhìn rồi chụp lại thì có gì sai đâu mà anh ta làm ghê vậy chứ! Đang lo lắng không biết nên làm thế nào thì thấy Lục Tử Khâm khựng lại trước cổng, dường như anh ta đang nghe điện thoại của ai đó.

  "Tôi nghe đây."

  "Tổng giám đốc, anh có cuộc hẹn với công ty đối tác lúc mười hai giờ ạ."

"Có thể dời thời gian lại không? Tôi đang ở cách xa thành phố."

"Tôi e không được thưa tổng giám đốc. Đây là đối tác lớn, nếu chúng ta không tôn trọng họ e là sẽ mất cơ hội hợp tác ạ."

  "Tôi biết rồi, tôi sẽ về ngay."

 Lục Tử Khâm tắt điện thoại rồi lên xe lái đi mất. Tiểu Vy thở phào nhẹ nhõm bước ra khỏi táng cây nhìn theo chiếc xe dần khuất, miệng cô khẽ lèm bèm.

 "Suýt chút nữa là tiêu rồi. Anh ta chỉ vì bị chụp trộm một bức ảnh mà theo đến tận nhà, đáng sợ thật đấy!"

Tiểu Vy nhanh chóng bước vào nhà. Vừa bước vào đến cửa cô khá ngạc nhiên khi thấy những vị khách lạ vô cùng sang trọng. Vừa nhìn thấy cô, người đàn ông ngoài năm mươi nhìn cô nở nụ cười niềm nở. Tiểu Vy lễ phép cúi đầu chào, mẹ cô vội lên tiếng.

"Tiểu Vy vào đây con."

Tiểu Vy nhẹ bước đến bên mẹ mình, vẫn một thái độ cung kính cô đưa mắt nhìn những người khách trong nhà. Lưu Phương Hồng chậm rãi giới thiệu.

"Đây là vợ chồng bác Lục. Bác Lục là người được ba con cứu năm xưa, còn đây là hai ái nữ của của bác, con mau chào hỏi đi."

"Dạ con chào hai bác, chào hai chị."

Ánh mắt dò xét của Từ An Nhã nhìn Tiểu Vy từ đầu đến chân thầm đánh giá. Chỉ được chút nhan sắc thôi, nhưng sao có thể so với thiên kim tiểu thư Thẩm gia. Ba Tử Khâm nghĩ gì mà lại muốn cưới con bé vắt mũi chưa sạch này cho Tử Khâm vậy chứ!

Hai con gái của Lục Thiên Vũ cũng đưa mắt hiếu kỳ nhìn về phía Tiểu Vy. Cô em có phần khinh khi Tiểu Vy ra mặt, cô ta quay phắt đi không thèm để Tiểu Vy vào mắt. Cô chị có phần nhã nhặn hơn, nở nụ cười thân thiện nhìn Tiểu Vy lên tiếng nói.

"Chào em, chị Là Lục Nhã Như."

"Em chào chị, em tên là Lý Tiểu Vy ạ!"

"Tiểu Vy ngồi xuống đi cháu."

Lục Thiên Vũ nhìn Tiểu Vy điềm đạm nói.

"Hôm nay tôi cùng gia đình đến đây, trước là thăm gia đình, sau là muốn nhắc lại hôn ước mười mấy năm về trước. Tôi muốn cưới cháu Tiểu Vy đây cho Tử Khâm nhà tôi, không biết ý chị và cháu thế nào?"

"Kìa ông, sao lại vội vàng như vậy. Phải hỏi lại ý Tử Khâm đã chứ!"

Lục phu nhân nhanh chóng lên tiếng can ngăn lời đề nghị của chồng mình. Lục Thiên Vũ đưa mắt nhìn vợ mình một cách không vui, Lục phu nhân như hiểu ý chồng mình nên không dám lên tiếng nữa. Riêng Tiểu Vy vô cùng kinh ngạc trước thông tin này, cô quay sang nhìn mẹ mình khẽ hỏi.

"Mẹ, chuyện này là sao? Sao con chưa từng nghe nhắc đến chuyện này?"

"Hôn ước này là do ba con và bác Lục lập ra khi ba con còn sống. Thời gian qua vì mất liên lạc nên mẹ cũng không nhắc đến, nay gia đình bác ấy cũng tìm đến rồi, mẹ nghĩ con cũng nên biết chuyện này."

  Tiểu Vy vô cùng sốc khi được biết về hôn ước này. Cô chỉ mới mười tám tuổi thôi, vừa mới tốt nghiệp phổ thông đã phải lấy chồng, mà kể cả chồng cô là ai cô cũng không biết. Đây là đời thực nào phải trong phim truyền hình hay tiểu thuyết đâu chứ!

  "Thưa mẹ, thưa hai bác. Con nghĩ chuyện hôn ước này con không thể thực hiện được ạ. Hôn nhân đại sự là chuyện quan trọng cả đời người, con và con trai bác chưa từng gặp mặt. Kết hôn với một người hoàn toàn không quen biết sao có thể hạnh phúc chứ! Với lại con muốn tiếp tục theo đuổi ước mơ vào đại học. Cho nên con không thể kết hôn vào lúc này được ạ."

  "Chắc gì người ta đã đồng ý mà làm giá ghê thế?"

  Lục Nhược Hân bỉu môi nhìn về phía Tiểu Vy buông lời chế giễu. Lục Thiên Vũ nhìn về phía con gái mình hằn giọng nhắc nhở.

 "Ăn nói cho cẩn thận, Tiểu Vy sau này là chị dâu của con. Con không được nói chuyện với chị dâu mình như thế."