Chú Già Là Vị Hôn Phu

Chương 29: Giăng bẫy



Lý Tiểu Vy đứng trước bàn thức ăn phong phú làm chiếc bụng nhỏ của cô cảm giác đói cồn cào. Từ sáng đến giờ sau khi làm lễ xong thì lại chào hỏi khách quan, cô vẫn chưa bỏ được thứ gì vào bụng. Nhân lúc Lục Tử Khâm bận tiếp chuyện cùng một vài người quen, cô liền bước đến bàn thức ăn để lắp đầy chiếc bụng đói.

Nhìn thấy Tiểu Vy đứng ăn uống ngon lành, Lục Nhược Hân khinh khi ra mặt. Nhưng vì làm theo lời Thầm Quân Dao nên ả ta nở nụ cười giả tạo bước đến.

“Chị dâu, chào mừng chị bước vào Lục gia. Cạn với em một ly được chứ?”

Lý Tiểu Vy nuốt vội thức ăn trong miệng xuống liên tục xua tay nói.

“Chị không uống được rượu.”

“Haiz… hôm nay là ngày vui, dù không biết uống cũng cố uống một ít chứ! Hay là chị không nể mặt đứa em chồng này nên không muốn uống?”

“Không phải, chị thật sự chưa từng uống rượu. Chị không uống được thật mà.”

“Aiza… Chưa từng uống chứ không phải không thể uống đúng không? Chị cứ uống thoải mái đi, có anh của em lo chị sợ gì chứ!”

Nhìn thấy Nhược Hân không thuyết phục được Tiểu Vy, Thẩm Quân Dao cũng cầm ly rượu bước về phía hai người lên tiếng.

“Lý tiểu thư chúc mừng cô, uống với tôi một ly được không?”

Nhìn thấy hai người họ cứ liên tục ép mình uống rượu, trong khi lần đầu gặp mặt thái độ của họ lại chẳng có thiện cảm với mình. Tiểu Vy đưa mắt nhìn ly rượu trong tay mà Nhược Hân đưa cho mình có chút nghi ngờ, họ thật sự chúc mừng mình sao?

Trong lòng có chút bất an nhưng nếu không uống thì họ lại nghĩ cô không nể mặt. Lý Tiểu Vy nhanh trí chỉ về phía sau hai người họ nói.

“Nhược Hân hình như có người gọi em.”

Cả hai quay mặt lại nhìn về phía sau mình, Lý Tiểu Vy nhanh trí tráo đổi ly rượu trên tay mình với ly rượu trên bàn. Khi Nhược Hân và Thẩm Quân Dao quay mặt lại thì cô cười nói.

“Chị nghe lầm, vậy chúng ta cạn ly, nhưng chỉ uống một ly này thôi nhé!”

“Được, một ly thôi.”

Nhược Hân và Quân Dao nhìn nhau bằng ánh mắt đầy ý cười khi thấy Tiểu Vy đưa ly rượu lên môi. Nhưng Tiểu Vy còn chưa chạm được vào rượu thì Lục Tử Khâm đã nhanh tay cướp lấy. Ánh mắt ngạc nhiên của Tiểu Vy nhìn anh. Lục Tử Khâm lại đưa ánh mắt khó chịu nhìn về phía Nhược Hân và Thẩm Quân Dao nói.

“Đang làm trò gì vậy?”

“Làm trò gì đâu chứ! Em chỉ muốn uống với chị dâu một ly thôi mà.”

“Đúng vậy anh Tử Khâm, chẳng lẽ em chúc hai người hạnh phúc mà anh cũng không cho vợ anh uống sao?”

“Vậy sao? Vậy anh uống thay cô ấy.”

Vừa nói Lục Tử Khâm vừa đưa ly rượu lên môi, Thẩm Quân Dao cứ ngỡ là ly rượu đó là Nhược Hân đưa, cô vội đặt ly rượu của mình xuống giữ tay Tử Khâm lại không cho anh uống nói.

“Anh Tử Khâm, ly rượu này là em muốn uống với vợ anh. Chẳng lẽ đến một ly rượu anh cũng không thể để cô ấy uống với em sao?”

“Chẳng phải nói chúc hạnh phúc sao? Vậy tôi uống thay vợ mình thì có gì không được?”

Lý Tiểu Vy thấy không ai chú ý đến mình liền nhanh trí tráo ly rượu Thẩm Quân Dao vừa đặt lên bàn với ly rượu lúc nãy của cô. Thấy không ai phát hiện cô lại làm như không có gì nhìn Tử Khâm nói.

“Tử Khâm không sao đâu, để em uống với chị ấy.”

Tiểu Vy lấy ly rượu từ trong tay Tử Khâm nhìn về phía Thẩm Quân Dao và Nhược Hân rồi đưa lên môi uống cạn. Vị rượu đắng nhưng có chút ngọt khi nuốt xuống làm Tiểu Vy khẽ nhăn mặt. Nhìn lại thấy Nhược Hân và Thẩm Quân Dao vẫn chưa uống cô lên tiếng hỏi.

“Hai người uống đi chứ!”

Thẩm Quân Dao nhìn Nhược Hân ý cười lộ rõ trên môi, với tay cầm lấy ly rượu trên bàn uống cạn. Trong đầu cô ta vô cùng hả hê, để xem cô lần này cô làm ra trò dơ bẩn kia xem anh Tử Khâm có còn muốn cưới cô nữa không.

Lục Tử Khâm thấy Tiểu Vy uống cạn ly rượu, sự lo lắng hiện rõ lên mặt, anh vội xoay người cô sang nhìn mình hỏi.

“Em không sao chứ?”

“Em không sao, rượu hơi khó uống một chút. Em muốn vào nhà vệ sinh một lát.”

“Có cần anh đi cùng em không?”

“Không cần đâu.”

Nhận được ánh mắt ra hiệu của Thẩm Quân Dao, Nhược Hân vội bước đến nói.

“Để em đi với chị. Mới uống một ly đã say rồi sao?”

“Không cần đâu, chị không sao.”

“Tử Khâm, con qua đây một lát.”

Nghe tiếng gọi của ba mình, Lục Tử Khâm đánh để cô đi một mình nói.

“Vậy em đi cẩn thận, lát nữa xong việc anh sẽ tìm em.”

“Vâng.”

Lý Tiểu Vy quay lưng bước đi thì Lục Tử Khâm cũng nhanh chân bước về phía ba mình. Nhược Hân và Thẩm Quân Dao ánh mắt nhìn nhau đầy ẩn ý rồi nhanh chóng bước theo Tiểu Vy.

Nhận thấy hai người họ lén lút đi theo sau mình, Lý Tiểu Vy đã hiểu ly rượu kia chắc chắn không bình thường, may mà cô nhanh trí. Nhưng cũng nên diễn với bọn họ một chút, để xem hai người họ giăng bẫy mình với mục đích gì.

Nghĩ thế Tiểu Vy giả vờ gục xuống, Lục Nhược Hân và Thẩm Quân Dao nhanh chóng bước đến kiểm tra. Nhìn thấy cô nằm yên bất động, Lục Nhược Hân nhìn Quân Dao nói.

“Chị Quân Dao, đồ của chị tốt thật đấy! Xem ra cô ta đã không còn biết gì nữa rồi.”

“Đương nhiên rồi, nhưng không ngờ là nó lại có tác dụng nhanh như vậy. Em giúp chị đưa cô ta lên phòng đã chuẩn bị sẵn đi.”

“Được.”

Lý Tiểu Vy được đưa lên phòng khách sạn mà Thẩm Quân Dao đã chuẩn bị trước. Vừa vào đến nơi cả hai ném cô lên giường không chút thương tiếc, Thẩm Quân Dao nhìn Nhược Hân nói.

“Bây giờ em xuống dưới, đợi khoảng mười phút sau em gọi mọi người lên đây hiểu chưa.”

“Hiểu rồi.”